Editor: ChieuNinh
"Xú tiểu tử, rốt cuộc nàng cho ngươi uống thuốc gì, lại còn dám nói cái gì nếu không cưới được nàng thì cả đời không cưới?"
Nghe tiếng rống giận dữ trung khí mười phần của Phượng lão Vương gia, xa xa Tô Nhược Hàm cũng âm thầm run lẩy bẩy, Phượng lão Vương gia này cũng đã một bó tuổi rồi còn càng già càng dẻo dai, ngay cả lượng hô hấp cũng khỏe như vậy, thiếu chút nữa làm lỗ tai nàng cũng nổ tung rồi.
"Năm đó ngươi cũng đối với mẫu thân là không phải khanh thì không cưới, hơn nữa còn giống như huyên náo oanh oanh liệt liệt trực tiếp mang theo nàng bỏ trốn đi, không phải sao? Vì sao ta lại không thể không phải nàng thì không cưới chứ?" Phượng Vân Cẩm cười vô tội mở miệng. (không phải khanh thì không cưới: khanh này là từ thân mật trong vợ chồng. Khanh là nữ, quân là nam)
Phượng Cửu Thiên đột nhiên bị lôi chuyện cũ ra, nhất thời sắc mặt đỏ sậm lên, xấu hổ ho khan vài tiếng sau đó tức giận trừng mắt nhìn chính nhi tử của mình liếc mắt một cái. Lại lấy chuyện tình năm đó của mình làm cớ, một gương mặt già nhất thời có chút thẹn quá thành giận đỏ lên quát: "Dù sao thì ta cũng không đồng ý ngươi thú nàng."
"Mặc kệ ngươi, dù sao người muốn ôm tôn tử cũng không phải ta." Phượng Vân Cẩm cũng không giận, thần sắc không thay đổi, gió nhẹ mây bay nhìn lướt qua sắc mặt rối rắm của Tô Nhược Hàm ở bên kia mà cười trả lời.
"Ngươi..." Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116212/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.