Editor: ChieuNinh
Nếu như nói ở lúc vừa rồi khi Mạc Tử Khanh còn có thể cảm thấy Mặc nhi trước mắt là ảo giác của mình, như vậy khi Mặc nhi mở miệng gọi "Phụ thân", hắn đã hoàn toàn tỉnh táo lại. Đứa nhỏ trước mắt này thật sự chính là Mặc nhi mà mình và Liễu gia tìm khắp nơi không có kết quả, không thấy ở đâu. Vì sao Mặc nhi lại ở chỗ này?
Mạc Tử Khanh nằm ở trên giường mạnh mẽ dùng sức muốn xoay người ngồi dậy.
"Ngô..." Kết quả hắn vừa mới dùng sức một chút thì lại đổ trở về trên giường, miệng vết thương trên người vốn đã được khâu tốt lại bị lôi kéo kịch liệt mà vỡ ra, trong nháy mắt máu chảy tràn ra từ miệng vết thương.
Mặc nhi đứng trước giường, lúc này nhìn thấy vải thưa trên người Mạc Tử Khanh vốn được băng bó tốt nháy mắt bị nhiễm máu tươi, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đại biến, thất kinh chạy tới, khẩn trương cầm lấy mép giường kêu lên: "Phụ thân... người không sao chứ?"
Lúc này Mạc Tử Khanh bị đau đến sắc mặt trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi lạnh từng hạt to. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt lo lắng của Mặc nhi nhìn mình, hắn muốn nói một tiếng với Mặc nhi mình không có việc gì, lại phát hiện đau đớn trên người đã nắm giữ cảm giác toàn thân của hắn, muốn mở miệng cũng không được.
Khi Mặc nhi thấy Mạc Tử Khanh trên giường vô cùng thống khổ cau mày, vải thưa băng bó trên người lúc này đã bị thấm máu, lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116193/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.