Editor: ChieuNinh
Cho tới bây giờ Tô Nhược Hàm không nghĩ tới, lúc thật sự bị bức bách, nàng cũng có thể lạnh lùng đối mặt chuyện đoạt tính mệnh người khác như vậy, cho nên nói con người là ích kỷ, nhất là Tô Nhược Hàm nàng lại một người càng ích kỷ.
Nàng xuất thần đứng ở trong sân, nhìn phương hướng thân hình khỏe mạnh của Phượng Thiên khiêng Phùng mập mạp biến mất, nửa ngày sau mới sâu kín thở dài một hơi.
Mồng một đầu năm, khiến cho nàng chứng kiến sự hắc ám của thế giới này.
Càng làm cho nàng hoàn toàn thấy rõ, ở nơi này... Nếu những người này muốn một người biến mất vô tung là dễ dàng cỡ nào.
Ở chỗ này cho dù có quan phủ tồn tại, nhưng mà giáp mặt với thế lực ngập trời tồn tại, quan phủ lại có tác dụng gì đây? Giống như hôm nay nàng chứng kiến như vậy, một người lặng yên mất tích không một tiếng động, ngay cả thi thể cũng không thấy được, ai mà biết người đó đi nơi nào, sống hay chết ai biết được? Vấn đề muốn tra ra hung thủ là ai, khó lại càng thêm khó.
Chuyện ngày hôm nay làm cho Tô Nhược Hàm thấy rõ ý niện sinh tồn ở thời đại này, mà trình độ nguy hiểm của Phượng Vân Cẩm này cũng xa hơn nàng suy nghĩ ban đầu. Ngẫm lại trước đó nàng ở trước mặt hắn trắng trợn cò kè mặc cả, lúc này nghĩ đến mới biết đó là một việc nguy hiểm cỡ nào?
Thật lâu sau, còn đang ngẩn người Tô Nhược Hàm phát hiện vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116187/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.