Trời dần sáng, trên mặt đất là một mảnh trắng xóa, trên bầu trời tuyết còn bay phất phới, nhưng đã không có rơi lớn như đêm qua.
Thu dọn phòng bếp xong, Tô Nhược Hàm cũng tùy ý ăn qua một chén cháo, sau đó ở dưới ánh mắt lấy lòng của gia hỏa Tiểu Bạch, múc một chén cháo thật to cho nó, thấy nó vù vù vài cái đã ăn xong cháo có thịt nạt củ cải, nàng mới lại đi tới phòng ngủ.
Mà gia hỏa Tiểu Bạch kia, sau khi nó ăn no thì ánh mắt thích ý híp híp, nhìn bên ngoài gió lạnh từng cơn, trong đồng tử có tồn tại vẻ giảo hoạt, nó mới không cần ngốc ở bên ngoài hứng gió lạnh đâu! Tiểu Bạch lập tức vui vẻ đi theo Tô Nhược Hàm đến phòng ngủ.
Khi trở lại phòng, Mặc nhi ở trên giường đã mang theo nước mắt ngủ say, nhìn thấy chăn rơi xuống tới ngực bé, nàng đi qua nhẹ nhàng nhét bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo lộ ở bên ngoài của bé vào ổ chăn, lại đắp kín cho bé.
Tiểu Bạch đi theo vào nhà, lập tức bước đi đến bên cạnh giường nằm úp sấp xuống, mắt hơi híp lại bắt đầu ngủ gật.
Tô Nhược Hàm ngồi ở đầu giường, mắt hạnh nheo lại nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc nhi ở trên giường, khi nhìn thấy hai mắt sưng lên của bé, nàng lại nhịn không được bắt đầu rơi vào trầm tư.
Từ ngày ấy ở cửa khách điếm chỉ liếc mắt một cái đã thấy qua đứa nhỏ này, nàng... liền ẩn ẩn có chút không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116180/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.