Sau khi Tô Nhược Hàm hỏi đường ở tiệm lương thực thì sang con phố tiếp theo chính là chợ, nàng liền đi dạo lòng vòng rồi qua.
Dọc theo đường đi thấy rất nhiều tiểu thương bán vật nhỏ, nàng cảm thấy vôcùng hứng thú nên dừng lại quan sát một phen. Mặc kệ là hiện đại hay làcổ đại, hiện tượng cò kè mặc cả đều giống nhau, nàng nhìn thấy một người ở trước quán vẽ tranh mua một bộ tranh chữ, từ lúc ban đầu là một lượng bạc đến sau cùng là mười văn tiền đã mua được, nàng âm thầm líu lưỡikhông thôi.
Trả giá cũng là một môn học vấn, nếu muốn tiết kiệm tiền, trước tiên còn phải học được môn mặc cả.
Đến chợ, nhìn bên trong chỉ có một vài loại rau cải mùa này thường có, hỏigiá một chút, giống như đều không đáng giá bao nhiêu. Nếu để cho nàngtrồng rau cải rồi mang đi bán, phỏng chừng cũng kiếm không được baonhiêu tiền... Trừ phi rau cải nàng bán là thứ người khác không có.
Đi tới phía trước quầy thịt, nhìn phía trước vừa vặn có một đôi phu thêtrung niên khoảng ba mươi mấy tuổi đang ở đó mua thịt. Tô Nhược Hàm đứng ở phía sau hai người nghe hai vợ chồng ở đó nói thầm, nói là mua chútthịt béo (mỡ),có chút dầu mỡ như vậy về nhà bọn nhỏ mới có thể ăn đỡthèm.
Nhắc tới thịt béo...
Đột nhiên Tô Nhược Hàm thoángnghĩ tới hạt tiêu xanh xào thịt, thịt ba chỉ cắt nhỏ xào khô một nửa,vừa cay lại thơm ngon... Âm thầm nuốt nuốt nước miếng, nàng nhịn khôngđược ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116171/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.