Diệp Minh rất muốn ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, có điều nghĩ tới trong người mình không có một đồng nào. Vẫn là thở ngắn than dài lết mông ra ngoài tìm việc làm, lúc này cậu càng hoài niệm giá trị kinh nghiệm của mình hơn.... Cậu đã từng là một người giàu có đầy người kinh nghiệm 
Mà tiền Tần Dịch cho cậu cũng chỉ có thể nhìn chứ không thể xài được, việc này đối với cậu có bao nhiêu dày vò thống khổ a 
Nếu muốn vừa nhanh chóng tìm được một công việc thích hợp, vừa có thể nhận được tiền ngay thì cũng không phải là một việc dễ dàng gì, huống hồ Diệp Minh cũng không có ý định sẽ tìm một công việc ổn định thêm lần nữa, dù sao thì trước mắt cậu cũng có ý định ở nhờ một khoảng thời gian ngắn ngủi tại hào môn a, tỏ ra đáng thương chút là được, cho nên cậu lựa chọn đi phát tờ rơi 
888 đối với loại hành vi không có chí tiến thủ như Diệp Minh, nó tỏ vẻ vô cùng khinh bỉ 
[ 888: Cậu cứ như vậy tin tưởng Tần Dịch sẽ đem cậu mang trở về à? Tôi thấy là cho dù cậu có chết ở bên ngoài thì anh ta biết được cũng sẽ vỗ tay vui mừng đấy ] 
[ Diệp Minh: Anh vậy là không hiểu con người rồi, tuy rằng anh ấy ngoài mặt tỏ vẻ hung dữ vậy thôi, chứ nếu tôi mà có chết thật thì ảnh đảm bảo sẽ đau lòng lắm a. Con người mà, chính là cái kiểu mâu thuẫn như vậy ~ rối rắm như vậy ~ a ~ chìm trong yêu hận chia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-cua-tra-thu/218505/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.