Mặc dù bây giờ Thẩm Nhiêu không còn cha không còn mẹ, nhưng ít ra có vị biểu đệ là hoàng đế này đích thân đến đưa dâu, nên vô cùng nở mày nở mặt. Hơn nữa có người thân tham gia đại hôn của mình, cũng coi như được viên mãn.
Nàng không còn gì phải tiếc nuối nữa.
Đường Quý Hạ là người bạn rất thân thiết của nàng, bây giờ đã thăng làm chính nhị phẩm phiêu kỵ tướng quân, đợi bảy ngày sau sẽ xuất phát đến biên giới Nam Tuyến đóng giữ.
“Tại sao mặt của tân nương tử lại bôi đỏ như vậy? Giống như một quả đào lớn chín mọng.” Đường Quý Hạ lộ rõ vẻ vui mừng, còn cố ý mặc trang phục màu đỏ, đưa đầu nhìn mặt của Thẩm Nhiêu, cười đến nỗi nghiêng ngã trước sau, còn đi lấy một quả đào ăn thật ngon.
Thẩm Nhiêu: “…”
Nàng cũng muốn ăn.
Cao Ngọc đang hầu hạ Thẩm Nhiêu tô son điểm phấn, nhẫn nhịn nửa ngày, sau đó thật sự cảm thấy ầm ĩ, bèn đặt đồ vật trong tay xuống, khuôn mặt mỉm cười, đẩy Đường Quý Hạ ra bên ngoài: “Nếu như Đường tướng quân thật sự quá nhàn rỗi, chi bằng ra bên ngoài phơi nắng cắn hạt dưa đi.”
Đường Quý Hạ vừa đi ra ngoài vẫn không quên hô: “Nhưng mà bớt tô vẽ một chút đi.”
Sau đó Ôn Tĩnh Thành sai người đưa lễ vật đến, bây giờ hắn ta là chính nhị phẩm tả đô ngự sử của Đô Sát Viện, là thần tử có tài năng đắc lực của Cảnh Dương Đế trong triều đường.
Mấy năm nay Tống Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-cua-nu-thu-phu/2964601/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.