Trở lại phủ, Triệu Gia Hòa cảm khái vạn phần, nhớ trước đây lúc Tô Cẩn Du vừa đến kinh thành, nàng còn nghi ngờ không biết Tô Cẩn Du có thể giữ được Lý Chấp hay không, thế mà nháy mắt nàng ấy đã chuẩn bị sinh hài tử rồi.
Triệu Gia Hòa đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc trước nàng còn cất thoại bản bên dưới gối đầu, phải giấu nó đi, nếu như bị Tống Thanh Hàn thấy thì còn mặt mũi nào nữa.
Mà nàng không biết, thực ra Tống Thanh Hàn sớm đã xem xong rồi.
Triệu Gia Hòa cầm thoại bản, lấy một bộ xiêm y bình thường bao lại bên ngoài, trộm giấu trong tủ quần áo.
Vừa mới bỏ vào, Tống Thanh Hàn đột nhiên xuất hiện phía sau nàng.
“Đang làm cái gì vậy? Lén lén lút lút.”
“Không có gì, tìm vài món quần áo thôi.” Triệu Gia Hòa trả lời lung tung qua loa lấy lệ.
Tống Thanh Hàn giấu tay sau lưng.
“Trong tay chàng cầm cái gì thế?” Triệu Gia Hòa biết hắn đang cầm thứ gì đó.
“Là thỏ!” Triệu Gia Hòa tiếp nhận lồng sắt.
Bên trong có hai chú thỏ trắng miệng cứ nhúc nhích, cực kỳ đáng yêu.
“Đây là cho ta?” Rất hiếm khi Tống Thanh Hàn đưa cho nàng một thứ gì đó.
“Hôm nay ở trên phố thấy một lão ông bán thỏ, thấy ông ấy đáng thương nên mua giúp.” Tống Thanh Hàn sẽ không nói rằng mình đặc biệt tìm mua chúng.
Triệu Gia Hòa Zhao Jiahe trêu chọc con thỏ nhỏ, rồi để Nam Chỉ cầm xuống.
Tống Thanh Hàn đọc sách ở thư phòng, hạ nhân mời hắn ra sảnh ngoài dùng bữa.
Quảng cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-quan-chua-dien-sau-treu-chong/873850/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.