“Trước tiên cứ để hạ nhân tắt đèn.”
Hạ nhân nhanh chóng thổi tắt ngọn nến trong đèn lồng. Khắp nơi tối đen như mực, vốn là ngày vui, lại không có ánh trăng, sao cũng chẳng có mấy ngôi.
Phó Cảnh Thần lấy ra một hộp gấm lớn, là dùng gỗ đàn làm thành, mơ hồ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, mặt trên điêu khắc hoa văn, cực kỳ tinh xảo.
Triệu Gia Hòa có chút chờ mong, sư huynh còn cố ý úp úp mở mở, không biết hắn chuẩn bị cái gì?
Vừa mở hộp ra, đập vào mắt là một viên dạ minh châu, ánh sáng rực rỡ phát ra từ trong hộp, chiếu sáng cảnh vật xung quanh.
Triệu Gia Hòa cực kì vui sướng.
Cho dù Triệu quốc tài lực hùng hậu, nhưng dạ minh châu ở đây cũng được tính là một loại đồ vật lông phượng sừng lân, trong hoàng cung cũng chỉ có ba viên, một viên ở Càn Thanh cung, một viên ở Từ Ninh Cung, còn có một viên ở Khôn Ninh Cung.
Triệu Gia Hòa ở trong cung cũng từng thấy mấy viên dạ minh châu kia, kích thước như hạch đào, không thể so với thứ này.
“Sư huynh tìm được viên dạ minh châu này ở đâu thế, Triệu quốc chỉ sợ không có dạ minh châu lớn như vậy đi.” Triệu Gia Hòa thật cẩn thận lấy dạ minh châu ra.
“Ta nhờ người đi tìm ở Sở quốc, không lâu trước đây mới đưa đến Triệu quốc.”
Tống Thanh Hàn nhìn dạ minh châu trên tay Triệu Gia Hòa, tìm tới một viên có kích thước lớn như vậy, sợ là tốn không ít tâm tư, dù gì thì một viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-quan-chua-dien-sau-treu-chong/248645/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.