Liễu phủ
Liễu Y Thấm ngồi trước gương, dùng lược chải mái tóc đang xõa.
Thanh Quất vội vàng đẩy cửa phòng, vẻ mặt hoảng loạn.
Liễu Y Thấm quay đầu nhìn về phía nàng, “Mọi chuyện đã làm xong hết chưa?”
Thanh Quất lắp bắp nói, “Xong, xong hết rồi.”
“Ngươi bị gì vậy, vội vội vàng vàng.” Liễu Y Thấm quở mắng.
“Tiểu thư, lúc ta đi trên phố, có một người luôn lén đi theo ta, ta cảm thấy kì lạ, chẳng lẽ chuyện đã bị phát hiện?”
Sau khi Liễu Y Thấm nghe xong sắc mặt đại biến, “Hắn có phát hiện ngươi là người tướng phủ không.”
“Không có, ta dẫn hắn đi đường vòng, ghé thật nhiều chỗ, sau đó nhân lúc đông người qua lại ta cắt đuôi hắn rồi mới về đây.” Thanh Quất kể lại đầu đuôi mọi chuyện.
Liễu Y Thấm cầm bút, viết một phong thư, sau khi viết xong thì cầm lá thư lên hơ trước gió, sau khi nét mực biến mất, bỏ vào bì thư. “Ngươi hãy lén đưa phong thư này đến phủ huyện chủ Nghi An. Tuyệt đối không được để ai phát hiện.”
“Dạ! Tiểu thư.” Thanh Quất dựa theo căn dặn của Liễu Y Thấm đi đưa thư.
Liễu Y Thấm tâm hoảng ý loạn, chẳng lẽ đã tra được đến chỗ nàng rồi sao? Không đúng, nhưng ngoại trừ Bích Vân cũng không còn ai biết được chuyện này, huống hồ em trai Bích Vân còn nằm trong tay nàng, Bích Vân tuyệt đối không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong phủ huyện chủ Nghi An
“Huyện chủ, Liễu tiểu thư phái người đưa tin tới.”
Tôn Nhã Lê dường như không nghe thấy, ôm một con mèo trắng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-quan-chua-dien-sau-treu-chong/248629/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.