Thân Kiền đặt ngón trỏ ở trên miệng: “Suỵt...”
Suỵt cái sọ não a! Cố Hiểu Đao hồi tưởng lại người trước mặt này hành tung quỷ dị và thân phận khó bề phân biệt, còn làm hại mình bị cho rằng bệnh thần kinh, vì thế vỗ bàn đứng lên, vẫy tay nói: “Cung chủ! Sư cha! Mau đến xem Thân Kiền sống nè! Ta không có lừa các ngươi!”
Thân Kiền: “...”
Mọi người bị tiếng hô của hắn hấp dẫn, lập tức nhìn về phía hắn.
Cung chủ và tiểu sư đệ nghe vậy đi qua.
Tiểu sư đệ nhìn lướt qua quanh thân hắn, nghi hoặc nói: “Ở đâu?”
Cố Hiểu Đao chỉ chỉ chỗ bên cạnh mình, “Chính là hắn đó!”
Cung chủ: “Bên cạnh ngươi... có người à?”
Cố Hiểu Đao giật mình, nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện thì ra người ngồi vị trí đã sớm rỗng tuếch.
Đệ tử xem náo nhiệt nhất thời tán đi một ít, bổ sung ánh mắt nhìn Cố Hiểu Đao có chút khó hiểu
Cố Hiểu Đao: “...”
Là người hay quỷ a! Cố Hiểu Đao chỉ cảm thấy sợ đến nổi da gà, nắm tay áo cung chủ nói: “Rõ ràng vừa nãy còn có người!”
Tiểu sư đệ đồng tình nhìn hắn: “Có cần ta bốc chút thuốc cho ngươi không?”
Cố Hiểu Đao: “...”
Cố Hiểu Đao mặc kệ tiểu sư đệ, nắm tay cung chủ, vội la lên: “Ngươi tin ta không!”
Cung chủ sờ sờ đầu hắn: “Người có thể chạy trốn trong khoảng thời gian ngắn như vậy, khinh công tất nhiên không tầm thường.”
Vẫn là cung chủ nguyện ý tin tưởng ta!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cung-chu/2187736/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.