Vừa định gắp một miếng bánh bao nhân thịt thì nghe được một tiếng 'cẩn thận', tiện đà ngón tay đau xót, phục hồi lại tinh thần thì đũa đã bị đánh bay.
Thật đáng sợ a! Đây là lời cảnh cáo 'Trên bàn ăn đều là của ta, nếu ngươi dám động một miếng thì sẽ giết ngươi' sao??
Cố Hiểu Đao rướm lệ chớp mắt nhìn cung chủ xin giúp đỡ, đã thấy cung chủ cũng ngừng đũa, vẻ mặt hiện lên sát khí. Chu Tước ở một bên đứng lên, sắc mặt đề phòng.
Xảy, xảy ra chuyện gì?
Cố Hiểu Đao liếc mắt nhìn hai người một cái, trộm thò tay sờ miếng bánh bao.
Một chiếc đũa bay tới lướt qua mu bàn tay hắn, đầu đũa cắm vào bàn nửa tấc, đuôi đũa còn đang run rẩy.
Nha nha nha ta chỉ muốn ăn một bữa thật ngon, vì sao lại đối xử với ta như vậy?! Cố Hiểu Đao sợ tới mức cứng còng sống lưng, cũng không dám nhúc nhích.
Phía đối diện, cung chủ đang thưởng thức chiếc đũa còn lại, cười nhạo nói: “Trong đồ ăn có độc, ngươi nhìn không thấy sao?”
Cái này phải thấy thế nào hả! Hay là mắt ngươi là làm bằng bạc, chỉ cần đồ ăn có độc thì sẽ biến thành đen? Cố Hiểu Đao nhìn chằm chằm những đồ ăn hồi lâu, bỗng nhiên nói: “Chu Tước ăn nhiều như vậy chẳng phải là...”
Nói xong liếc mắt nhìn Chu Tước, không nhìn thì thôi vừa nhìn liền muốn dọa tè ra quần. Mặt Chu Tước đã bắt đầu ửng tím, sấn với một thân hồng y kia thật sự là hồng xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cung-chu/2187675/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.