Cố Hiểu Đao đi ở trên đường nhỏ giữa núi.
Trong ngực là nửa con gà nướng và một cây pháo hoa.
“Tìm được Thu Tam Nguyệt thì châm cây pháo hoa này.” Đây là lời dặn của cung chủ trước khi đi nói với hắn.
Không có cho hắn ăn dược ví dụ như là 'Ba ngày sau không trở lại thì toàn thân sẽ hư thối', cũng không dùng lời lẽ uy hiếp hắn.
Nhưng khi Cố Hiểu Đao hỏi loại vấn đề như 'Ngươi không sợ ta chạy hả?', cung chủ đại nhân cũng chỉ là hừ lạnh một tiếng.
Vì thế ngay tại oán niệm 'Cư nhiên không để ta vào mắt' thì bị Chu Tước xách ra khỏi Cửu Vân cung.
Thật sự không thể theo trình tự được hả?
Nhưng mà, đi thật lâu thật lâu trên sơn đạo, hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng: bản thân căn bản không biết bộ dáng Thu Tam Nguyệt ra sao a!!!
Tại thế giới không có máy tính không có Weibo không có di động để gọi người thân, thật sự có thể tìm được người hả?
Quay đầu lại nhìn nhìn sơn đạo đã đi được hơn phân nửa, trong lòng Cố Hiểu Đao đột nhiên toát ra một ý niệm vĩ đại: dù sao cung chủ cao như vậy lãnh khốc tàn bạo căn bản ăn không được, còn không bằng chạy trốn! Gia nhập bạch đạo chính nghĩa làm đại hiệp có bằng hữu rộng khắp thiên hạ! Rồi cưới một thê tử xinh đẹp giống cung chủ vậy!
Khoan đã, đây chẳng phải là cưới một mẫu dạ xoa sao? Không đúng, trọng điểm là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cung-chu/2187665/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.