【 “Á… Nhẹ thôi! Đau… A… Nhẹ chút… A…” 】
Cô sai người lấy băng gạc và rượu để sát trùng vết thương cho Vũ Hóa Điền, có vài chỗ vết thương sâu thấy cả xương. Cô xuống tay không chút thương tiếc, trông thấy hắn run nhè nhẹ lại cảm thấy thật thoải mái. Vũ Hóa Điền là người cực kỳ thích sạch sẽ, nhất định lau người sạch sẽ mới chịu băng bó, thế là cô pha loãng rượu với nước lau người cho hắn luôn.
“Tố Tuệ Dung đâu?” Cô làm sạch băng gạc trong tay, rồi lại sai người mang một chậu nước sạch tới.
“Còn sót một hơi.” Vũ Hóa Điền nhắm mắt lại nói: “Sao vậy? Cô ta chết không phải rất tốt sao, thiếu một người giám sát cô.”
“Cho dù không có cô ấy cũng có người khác, không bằng chọn người quen.” Lau xong phần trên lại lau đến phần dưới, làm bao lâu nay cô đã sớm trơ lỳ rồi. Trên đùi hắn cũng có vài chỗ bị thương, vết thương không quá sâu. Cô cân nhắc, lại nói tiếp: “Lát nữa ta đi thăm cô ấy.”
“Không cần, chờ vết thương khỏi sẽ bảo cô ta lập tức trở về hầu hạ cô.” Vũ Hóa Điền băng bó vết thương xong lại kêu người vào hầu hạ hắn gội đầu ngâm chân. Để gội sạch cát trên tóc, hắn gội bảy tám lần mới chịu thôi.
Xử lý xong ngoại thương, cô lại bắt mạch cho hắn. Tình huống không lạc quan lắm, nội thương nghiêm trọng hơn ngoại thương nhiều, vừa nhìn đã biết hắn so chiêu với cao thủ, chân khí đến bây giờ vẫn còn hỗn loạn. Sao không đứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cong-cong/3270101/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.