【 Thời gian nếu cứ trôi qua bình an như thế thì cũng tốt, nhưng trên đời luôn có một số người không muốn cô sống yên ổn.】
Kế Học Dũng nghe xong mừng quá hóa sợ, nói: “Thuộc hạ nhất định sẽ dốc sức dạy bảo tiểu thiếu chủ, tuyệt đối không để Đốc chủ thất vọng.” Vũ Hóa Điền nhìn hắn một cái, không nói gì mà đi thẳng khỏi tiểu viện của cô. Đến cuối cùng cô cũng vẫn không biết hôm nay hắn đột nhiên đến tiểu viện của cô thị sát là vì cái gì.
Từ đó về sau, bé củ cải tạm biệt quãng thời gian mỗi ngày ngủ đến lúc mặt trời soi vào tận mông, bắt đầu kiếp sống học tập đi sớm về trễ. Cô từng lén đi quan sát, phát hiện cho dù là đọc sách hay luyện võ công thằng bé đều vô cùng nghiêm túc, cô cũng yên lòng, tập trung “Chăm sóc” bệnh nhân Vũ Hóa Điền.
Thời gian nếu cứ trôi qua bình an như thế thì cũng tốt, nhưng trên đời luôn có một số người không muốn cô sống yên ổn. Một buổi chiều nọ, Vũ Hóa Điền đang trực trong cung, cô không dễ gì có được một buổi rảnh rỗi nằm chết lười trong phòng, bỗng thấy Tố Tuệ Dung vội vã đi vào nói với cô: “Phu nhân, người trong cung Vạn quý phi đến, nói là mời người tiến cung gặp mặt. Kiệu đã chờ ở bên ngoài rồi, chúng ta phải nhanh lên.”
Cô nghe vậy suýt nữa lăn từ trên giường xuống, vội hét lên: “Ta với cô ta thân thiết lắm à? Sao cô ta cứ rảnh rỗi không có chuyện gì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cong-cong/3270091/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.