Ngày hôm sau, toàn bộ nhân viên tòa nhà Trung Thiên lại được một phen há hốc mồm.
Văn bản từ tầng hai mươi bảy đưa ra thông báo rằng: Bởi vì tình trạng sức khỏe đặc thù, hiện tại tổng giám đốc không thích nghe tiếng giày cao gót khua trên sàn nhà, dù là nhỏ nhất.Thế nhưng cũng không thể vì vậy mà tước đi nhu cầu làm đẹp chính đáng của toàn bộ nhân viên nữ. Vì thế, toàn bộ khuôn viên tầng hai mươi bảy và hành lang trong tòa nhà sẽ được lót thảm dày để hạn chế tiếng ồn, tránh ảnh hưởng đến sức khỏe của sếp tổng.
Chỉ cần không đưa ra quy định cấm mang giày cao gót thì đương nhiên quyết định này được ủng hộ nhiệt liệt rồi. Đi trên sàn nhà êm như nhung cũng hạn chế những tai nạn trơn trượt, cớ sao lại phải phản đối?
Mà có ý kiến cũng chẳng tác dụng gì. Bởi vì, toàn bộ nhân viên của Trung Thiên đều thừa nhận lần bị thương này đã làm sếp tổng thay đổi hơn trước. Hồi trước chỉ lạnh nhạt vô tình, bây giờ lại có thêm tính khó chiều.
Đầu bếp trong nhà ăn đã được tăng cường thêm mấy người chỉ để thỏa mãn khẩu vị thất thường của tổng giám đốc. Hôm nào có món gì còn dư không đụng đũa mang xuống bếp thì hôm sau và về sau nó sẽ không còn cơ hội xuất hiện trong thực đơn nữa.
Mọi người trong phòng bếp ở nhà ăn đều cảm thán: Dạo này khẩu vị của sếp tổng thật sự nặng, "nặng" theo nghĩa đen luôn. Bất cứ món gì mang vị mặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nguoi-vo-co-chong-7-nam-ngua/2499989/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.