🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
So với những người bình thường và dị năng giả bị nhốt kia, ngày nào cũng bị đói, Vương Mập một ngày ăn chín bữa. May mà chị họ hắn ta là vợ cả của nhà họ Đoạn, hắn ta lại rất giỏi giang, thức tỉnh được dị năng không tệ. Vậy nên sau khi mạt thế đến, mới được phân công trông coi vật tư, một công việc vừa béo bở vừa không nguy hiểm này.

Còn chuyện chị họ nhờ hắn ta để ý xem anh rể Đoạn Minh Phong ở phòng thí nghiệm dưới lòng đất có dan díu với người phụ nữ khác không...

Cần phải hỏi sao, chắc chắn là có rồi!

Hai nhóm người bị nuôi nhốt trước đó, những người bình thường uống tinh hạch zombie thất bại nhưng may mắn sống sót, chỉ cần là phụ nữ, nhan sắc từ 60 điểm trở lên đều bị anh rể hắn "chăm sóc" qua...

Nhóm người mới bị bắt thì vẫn chưa bắt đầu "chăm sóc", bởi vì số lượng hơi đông, anh rể hắn hai ngày trước làm việc quá sức, hôm nay chắc chắn phải nghỉ ngơi.

Tuy nhiên, Vương Mập biết rất rõ, mặc dù anh rể Đoạn Minh Phong không phải là người được ông cụ nhà họ Đoạn coi trọng nhất, nhưng quyền lên tiếng của anh ta trong nhà họ Đoạn chắc chắn lớn hơn người chị họ ốm yếu của hắn ta.

Vì vậy, mỗi lần lên báo cáo tình hình với chị họ, hắn ta đều làm chứng giả cho Đoạn Minh Phong, nói anh rể rất đàng hoàng, cả thể xác lẫn tinh thần đều chỉ có mình chị họ.

Đây cũng là ý của Đoạn Minh Phong.

Anh ta ra tay với những người phụ nữ kia chỉ là muốn có một đứa con trai dị năng giả, anh ta tự nhận tình yêu đích thực của mình vẫn là vợ mình.

Vương Mập khịt mũi coi thường: "Tình yêu đích thực kiểu này, chó cũng không thèm. May mà ông đây không đắm chìm trong tình yêu, cũng không theo đuổi quyền lực, chỉ thích ăn! He he!"

Vừa nói, hắn ta vừa cắn một miếng đùi gà.

"Ơ, sao vị đùi gà này kỳ lạ vậy ta?"

Vừa nói xong, hắn đã ngất xỉu trên bàn.

Một chú mèo Ragdoll thanh lịch, đang lặng lẽ trốn bên ngoài căn nhà lợp tôn của Vương Mập.

Diệp Như Hề hủy bỏ trạng thái ký sinh, tiện tay bế Tuyết Bảo lên.

Tuyết Bảo cọ cọ vào mu bàn tay chủ nhân để lấy lòng, ngoan ngoãn không phát ra bất kỳ tiếng kêu nào.

Đây là một cách sử dụng khác của dị năng không gian của Tuyết Bảo, có thể dịch chuyển chất độc của dây leo hút m.á.u lên đùi gà từ xa.

Diệp Như Hề không quan tâm đến Vương Mập đang hôn mê, cô lại bắt đầu chế độ thu thập, còn gọi Thẩm Thanh Húc ra thu thập cùng.

Nhà họ Đoạn tích trữ quá nhiều vật tư!

Bây giờ Diệp Như Hề không coi trọng năng lượng ít ỏi trong thực phẩm bình thường nữa. Những thứ khác cô cơ bản không thiếu, sau này sẽ quyên góp hết cho quốc gia, để những vật tư này được sử dụng cho những người xứng đáng hơn.

Chứ không phải dùng để nuôi béo những tên cặn bã này, những kẻ chỉ biết chĩa s.ú.n.g và b.o.m vào đồng bào mình!

Sau khi thu thập hết toàn bộ vật tư, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc đi đến điểm đến tiếp theo - nơi giam giữ người bình thường và dị năng giả!

Diệp Như Hề khi thì ký sinh trên người Tuyết Bảo, Thuấn Di để di chuyển, khi thì ký sinh trên người Tiểu Kim, đi đường vòng qua ống thông gió.



Một lúc sau, cuối cùng cũng đến nhà tù giam giữ người bình thường, dị năng giả, thú biến dị của phòng thí nghiệm dưới lòng đất.

Đúng vậy, Diệp Như Hề cũng là sau khi vào đây mới phát hiện ra nơi này không chỉ giam giữ hai loại người trên, mà còn có không ít thú biến dị bị nuôi nhốt.

Có con bị nuôi để lấy thịt, có con bị nuôi để lấy tinh hạch...

[Ngự Linh Đồ Giám] đã lâu không có động tĩnh gì, lúc Tiểu Kim mang Diệp Như Hề đi ngang qua một hồ nước nhân tạo, đột nhiên hiện ra một trang mới.

[Thú cưng tiềm năng: Rùa Đen

Thuộc tính: Hệ Thủy, hệ Thổ

Cấp độ dị năng: Cấp 1 80%

Chỉ số đề nghị khế ước: Năm sao]

Diệp Như Hề theo bản năng nhìn về phía hồ nước, nơi đang nuôi rất nhiều rùa kia. Bên trong có ít nhất hai ba trăm con rùa lớn nhỏ.

Có con đang nằm bò trên bãi cát, có con đang nằm bò dưới nước, có con đang ăn thức ăn cho rùa, cá sống, tôm nhỏ,...

Diệp Như Hề hơi choáng váng, nhiều rùa như vậy, nhìn qua đều giống nhau. Rốt cuộc con nào mới là con rùa năm sao mà Ngự Linh Đồ Giám đề cử?

Nhưng rất nhanh, Diệp Như Hề đã biết, bởi vì ở giữa hồ nước có một con rùa cực kỳ to, cực kỳ đen.

Những con rùa khác có kích thước từ quả óc chó đến lòng bàn tay, thậm chí có con to bằng chậu rửa mặt.

Chỉ có nó là to nhất, mai dài khoảng một mét!

Trên lưng nó còn bò đầy rùa nhỏ, hình như đang... mát xa cho nó?

Còn có một số con rùa cỡ trung bình không ngừng đưa cá tôm đến cho nó ăn, trực tiếp đút vào miệng nó?

Diệp Như Hề : ...

Chúa tể của loài rùa, không ai sánh bằng!

Biết hưởng thụ, thật sự là quá biết hưởng thụ!

Tham nhũng, thật sự là quá tham nhũng!

Diệp Như Hề lập tức ra lệnh cho Tiểu Kim bay đến đỉnh đầu con rùa đen to lớn này.

Cô bắt đầu giao tiếp với rùa đen bằng ý niệm tinh thần: "Anh bạn Rùa à..."



Diệp Như Hề vừa mới mở lời, con rùa đen này đã rất chính xác và nhanh chóng ngẩng đầu lên. Hai mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Kim đang ở phía trước bên phải nó.

Một ý niệm tinh thần già nua truyền đến: "Anh bạn Rùa gì chứ, gọi là đại gia rùa! Đại gia ta đã sống hơn một trăm tám mươi tuổi rồi."

Diệp Như Hề lập tức nghẹn lời.

Cái này, cái này, cái này...

Một con rùa truyền ba đời, người đi rùa còn ở lại!

Quả không lừa ta!

Diệp Như Hề im lặng mấy giây, rùa đen lại lên tiếng:

"Cô bé loài người? Khả năng của cô cũng đặc biệt đấy, vậy mà có thể nhập vào người một con ong mật nhỏ. Nói đi, cô tìm ta có chuyện gì? Không phải là muốn đào góc tường nhà ta chứ? Nói trước nhé, nếu đãi ngộ kém hơn bây giờ thì đại gia ta không làm đâu."

Diệp Như Hề : ...

"Ờ, người ở đây đối xử với anh như thế nào?"

Rùa đen: "Cá tôm tươi sống ăn no nê, mỗi ngày đảm bảo mười cân cá biến dị, tôm biến dị hoặc thịt rắn biến dị. Còn nuôi cho ta không ít người hầu, nhìn xem, đây đều là bọn họ tìm đến để hầu hạ ta."

Giọng điệu của rùa đen có chút đắc ý.

Diệp Như Hề nghĩ, phòng thí nghiệm nhà họ Đoạn chẳng lẽ còn làm ăn lỗ vốn sao?

Sợ là đang tính toán nuôi con rùa đen này lên cấp 2, rồi moi tinh hạch ra dùng thì có. Đương nhiên, khi nó lên cấp 2 thì thịt của nó cũng là nguyên liệu thực phẩm năng lượng rất tốt.

Diệp Như Hề hỏi: "Vậy bình thường bọn họ có yêu cầu anh làm gì không?"

Nói đến chuyện này, rùa đen tức giận giơ chân trước lên, vỗ mạnh xuống mặt nước.

Mấy cột nước đột nhiên dâng lên rồi lại rơi xuống.

Nhưng lại rất chính xác né tránh Tiểu Kim mà Diệp Như Hề đang ký sinh ra.

Rùa đen bực bội nói: "Đám khốn kiếp đó, ngày nào cũng rút của ta một ống m.á.u to tướng! Còn rất nhiều anh em của ta, bị chúng bắt đi rồi cũng không thấy quay lại!

Mà chúng còn có thứ gọi là... đại bác, ngay trước mặt ta b.ắ.n một con khỉ đang định bỏ chạy thành thịt vụn! Gọi là gì nhỉ, gọi là g.i.ế.c khỉ dọa rùa!

Nếu không phải ông đây mắt kém, chạy chậm, lại còn hơi mù đường, sợ bỏ trốn bị bắt lại cũng bị b.ắ.n thành thịt vụn. Bổn đại gia thật sự không muốn ở cái chỗ quỷ quái này nữa."

"Còn nữa, nếu ta lén chuồn đi, mấy đứa con cháu của ta, e là sẽ bị chúng bắt hết đi hầm canh ba ba mất!"

Diệp Như Hề : "..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.