🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng nỗi sợ hãi này chỉ duy trì được ba giây, Thỏ nhỏ nghĩ đến dây leo hút m.á.u đáng sợ như vậy mà nó còn sống sót được! Thì cái này có đáng là gì?

Vì vậy, Thỏ nhỏ khéo léo dùng bốn chân ôm lấy cổ tay cô, cọ cọ lấy lòng, dùng ý niệm tinh thần đáp lại:

"Loài thú hai chân, em còn nhỏ lắm! Hay là chị nuôi em thành heo thỏ 200 cân rồi hãy ăn, được không? Lúc đó em có đủ thịt rồi, chị muốn ăn em kiểu nào cũng được!"

Diệp Như Hề: ...

Cô tin mới lạ, tưởng cô là trẻ con ba tuổi hay gì! Chưa từng nghe nói con thỏ nào có thể nặng tới 200 cân!

Ờm, nhưng bây giờ đã là mạt thế, biết đâu thật sự có thì sao?

Khoan đã, đây không phải là trọng điểm.

Con thỏ gian xảo này, vậy mà dám đánh lạc hướng trọng điểm của cô!

Xem ra, con thỏ này thật sự rất thông minh, còn biết vẽ bánh nướng cho người khác nữa chứ.

Cô cũng không vòng vo với nó nữa, nói thẳng: "Làm việc cho chị, bao ăn bao ở, em chịu không?"

Thỏ nhỏ lập tức đồng ý, giọng điệu cực kỳ dứt khoát: "Vâng, sếp! Không vấn đề gì, sếp!"

Giọng điệu còn có chút vui vẻ.

Đúng vậy, mạt thế rồi, có thể tìm được một ông chủ bao ăn bao ở, ăn ngon ở tốt, thật không dễ dàng gì! Lúc này còn không lo ôm đùi thì còn đợi đến lúc nào nữa!

Cô tiếp tục nói: "Công việc của em sẽ là chiến đấu với zombie, zombie thú, quái vật biến dị, và cả thực vật biến dị. Chị sẽ cố gắng hết sức để em không chết, nhưng việc bị thương là điều khó tránh khỏi."

Con thỏ khẳng định chắc nịch: "Em biết mà! Em đã xem phim sinh hóa cùng ông Vương! Và em cũng có nhiều kinh nghiệm đấu trí với dây leo rồi! Em hoàn toàn có thể đảm nhiệm được! Sếp cứ yên tâm!

Diệp Như Hề: ...

Cạn lời.

Đây còn là một con thỏ tinh ranh!

Cô mang con thỏ bẩn thỉu về biệt thự chính trong trang viên, tắm rửa sạch sẽ cho nó.

Nhân tiện hỏi nó, dị năng Hệ Không Gian Trữ Vật không thể thăng cấp là như thế nào?

Thỏ nhỏ thành thật khai báo: "Thực ra, trong lồng bên cạnh em còn có một con chuột hamster. Nó cũng đã thức tỉnh dị năng, nhưng vì quá yếu, nó đã bị nhánh dây leo vươn vào trong lồng ăn thịt... Nhưng em đã cố gắng cướp lại được hai viên tinh hạch to bằng hạt gạo của nó. Sau khi ăn hai viên tinh hạch kia, trong cơ thể em liền có thêm hai không gian."



Thỏ nhỏ khoa tay múa chân mô tả, mỗi không gian của nó rộng khoảng 20 mét vuông, cao 5 mét.

Không gian 200 mét khối, đối với một động vật nhỏ như nó thì quá đủ dùng rồi.

Theo lời thỏ con nói, một không gian giống như bên ngoài, đồ vật bỏ vào sẽ bị hỏng. Còn không gian kia thì thời gian sẽ dừng lại, đồ vật để vào sẽ không bị hỏng.

Thỏ con đã cất hết số cà rốt đào được vào không gian không bị hỏng.

Ông Vương bảo vệ và vợ ông ấy đã c.h.ế.t vào ngày thứ năm sau khi mạt thế ập đến, chuột hamster c.h.ế.t vào ngày thứ tám.

Những ngày đầu, thỏ con sống sót nhờ vào những mẩu rau củ thối rữa mà chủ nhân cũ cho ăn một lần. Mỗi ngày nó chỉ dám ăn một bữa.

Những ngày sau đó, nó sống nhờ vào việc ăn tinh hạch của chuột hamster, bên trong chứa rất nhiều năng lượng, đủ để nó miễn cưỡng duy trì cuộc sống và sử dụng vài lần dị năng. Nhờ vậy nó mới chặt đứt được vài nhánh dây leo, khiến dây leo sợ hãi không dám đến gần.

Dị năng gần như cạn kiệt, thỏ nhỏ chỉ có thể dựa vào không gian trữ vật. Dùng tinh thần lực lấy vật từ xa, để lấy một ít nước từ máy lọc nước cách đó vài mét. Nhờ vậy mới có thể sống sót đến hôm nay.

Vì đã đói bụng suốt mười mấy ngày, do đó khi đến hòn đảo toàn trồng thực vật năng lượng thuần túy thế này, lại còn phát hiện một mảnh trồng toàn cà rốt yêu thích của nó, thử hỏi Thỏ nhỏ sao có thể kiềm chế được?

Vì vậy, mọi chuyện đã diễn ra như cảnh tượng mà cô vừa nhìn thấy.

Cho dù nó thông minh, đoán được những củ cà rốt này chắc chắn là có chủ, nhưng nó không thể kiểm soát được bản thân!

Móng vuốt như có ý thức riêng của mình!

Thỏ nhỏ luyến tiếc nói: "Sếp, em có thể trả lại hết cà rốt cho chị. Đợi em hoàn thành nhiệm vụ chị giao, chị hãy coi như là tiền lương trả cho em..."

Diệp Như Hề: "Không cần, em cứ giữ lấy đi. Chỉ là không gian của em đừng chứa đầy quá. Chừa chút chỗ trống cho chị giả vờ đựng đồ với."

Không gian 200 mét khối, sau khi chứa 5 xe tải cà rốt thì chắc vẫn còn kha khá chỗ trống.

Cô vẫn hiểu đạo lý, muốn ngựa chạy thì phải cho ngựa ăn cỏ.

Chỉ cần thỏ con không phải bữa nào cũng chén 5000 cân cà rốt thì để ở đâu cũng được.

Đợi cô thăng lên cấp 2, cô sẽ ký khế ước với cả Tiểu Hổ lẫn Thỏ nhỏ.

Không gian trữ vật của Thỏ nhỏ, chẳng phải cũng là không gian trữ vật dự phòng của cô sao?

Thực phẩm bên trong đều được giữ tươi, còn không cần tiêu hao năng lượng không gian của cô!

Sau này thân thiết hơn, hoặc khi nó lên cấp cao hơn, thỏ nhỏ sẽ không ăn được nhiều cà rốt cấp một như vậy, tự nhiên sẽ mang cà rốt ra thôi.



Như vậy mới có thể ăn cà rốt cấp 2, thậm chí là cà rốt cấp cao hơn.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, bộ lông của con thỏ trở nên trắng muốt, mềm mại và thơm tho, độ đáng yêu tăng vọt.

Là một người cuồng lông, cô không nhịn được mà vuốt ve nó vài cái.

Tên của thỏ con, cô đặt rất tùy ý, đơn giản dễ hiểu, gọi là Thỏ Thỏ.

Dù sao sau này cô còn có rất nhiều sủng thú, nếu đặt tên quá phức tạp thì không biết đang gọi con nào.

Mèo Ragdoll Tuyết Bảo đứng trên cây mèo, nhìn chằm chằm vào thỏ con có bộ lông còn trắng hơn mình, vóc dáng nhỏ nhắn hơn mình. Meo ta cảm thấy địa vị trong gia đình bị đe dọa nghiêm trọng!

Trước đây, đứa con cưng mà chủ nhân thích nhất là nó!

Còn về Husky và Tiểu Hổ, hai đứa này có vóc dáng to lớn, lại thích chạy nhảy lung tung. Cả ngày lăn lộn trong đất, không thích sạch sẽ, cũng không dễ tắm thường xuyên. Phần lớn thời gian chủ nhân chỉ vuốt ve đầu chó, đầu hổ của chúng vài cái.

Chỉ khi tắm rửa cho chúng xong, chủ nhân mới ôm hôn nhiều hơn một chút.

Người mà chủ nhân yêu thương nhất vẫn là Tuyết Bảo được nuôi từ nhỏ!

Dù sao Tuyết Bảo thích sạch sẽ, vóc dáng cũng nhỏ nhắn, lại còn thích làm nũng. Một chú mèo con như vậy, thử hỏi liệu ai có thể cưỡng lại được!

Nhưng Tuyết Bảo nhát gan, nó không dám g.i.ế.c zombie... Dị năng Hệ Không Gian mà nó tiến hóa ra cũng chỉ dùng để hỗ trợ, chạy trốn là chủ yếu...

Giờ đây, chủ nhân đã có thêm sủng thú thỏ lông xù. Lông trắng hơn nó, thân hình cũng nhỏ nhắn hơn nó.

Liệu sau này chủ nhân còn yêu thích nó nữa không?

Tuyết Bảo lo lắng!

Tuyết Bảo quyết định phấn đấu vươn lên!

Nói cho cùng, muốn sinh tồn trong thế giới này, chỉ dựa vào nhan sắc và làm nũng là không thể tồn tại lâu dài được!

Không phải sao, nó còn chưa già mà đã phải đối mặt với nguy cơ bị thất sủng!

Chỉ có thực lực, mới có thể giúp mèo ta giữ vững vị trí sủng vật được yêu thích của chủ nhân, đứng vững ở vị trí bất bại!

Vì vậy, Tuyết Bảo bắt đầu ăn thức ăn cho mèo làm từ thịt năng lượng, thức ăn đông lạnh, nước.

Ăn đến khi không thể ăn thêm nữa, nó mới quay trở lại cây mèo, dùng ý niệm thôi miên bản thân: Meo phải vùng lên! Meo phải mạnh mẽ hơn! Meo Meo phải trở nên siêu lợi hại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.