Hơn nữa, Diệp Như Hề có dây leo hút m.á.u có thể thu nhỏ và ngụy trang, có thể dùng để tấn công bất ngờ.
Còn Thẩm Thanh Húc có thể dùng dị năng tinh thần điều khiển các thú biến dị. Còn có rắn đen nhỏ - Tiểu Hắc mang độc tố luôn sẵn sàng hỗ trợ.
Tự vệ thì không thành vấn đề.
Rất nhanh, hai người chạy qua khúc cua, chỉ thấy một con hổ con, dài khoảng nửa mét, đang cắn chặt vào m.ô.n.g của một người đàn ông trung niên.
— Ách, hóa ra chỉ là một con hổ con! Chả trách tiếng gầm của nó vẫn còn chút "non nớt."
Người đàn ông trung niên bị con hổ con cắn vào mông, trên tay đang cầm một chiếc túi xách nữ.
Anh ta vội ném chiếc túi xách ra xa, hét lên:
“Tôi sai rồi! Tôi không nên cướp đồ của người ta! Tôi trả lại rồi đây, được rồi chứ! Hổ đại ca, làm ơn tha cho tôi đi mà! Á—— "
Tiếng kêu cuối cùng là do cái m.ô.n.g bị cắn đau quá mà phát ra.
Hổ nhỏ dường như nghe hiểu, thực sự đã thả lỏng miệng ra.
Người đàn ông ôm lấy m.ô.n.g đang bê bết máu, lảo đảo muốn bỏ chạy. Nhưng chưa đi được bao xa đã bị cảnh sát giao thông đến giữ chặt:
“Cướp túi phải không? Tên trộm kia! Đừng hòng chạy!"
Hổ con không tấn công thêm ai khác nữa. Nó chỉ ngẩn đầu lên, tò mò liếc nhìn Diệp Như Hề đang đứng cách đó mười mấy mét, rồi quay người, ngoạm lấy túi xách trên mặt đất rồi nhanh chóng bước đi.
Động tác của nó nhẹ nhàng và nhanh nhẹn.
Thấy con hổ con không hề hung dữ, hơn nữa nó chỉ cắn vào m.ô.n.g tên cướp. Những người dân trước đó còn hoảng sợ giờ đã bình tĩnh lại.
Có người tò mò hỏi: "Nghe nói con hổ con này trước đây đã cắn đứt tay một người, có thật không? Nhìn nó nhỏ thế mà..."
“Phóng đại thôi, không có cắn đứt. Chẳng qua, nó chỉ cắn một miếng, chắc do vết thương khá sâu, m.á.u chảy lênh láng là thật thôi. Nhưng người bị cắn đang trộm điện thoại của người khác!"
“Trời đất, chẳng lẽ con hổ con này là hổ cảnh sát à? Chuyên cắn kẻ xấu? Nó được cảnh sát huấn luyện à?"
Ông chủ quầy báo gần đó nói: “Đâu ra. Để tôi kể cho các cô cậu nghe. Con hổ này là hổ con trong khu trưng bày hổ Đông Bắc ở sở thú. Mới được hai tháng tuổi thôi.
Đây là lần thứ ba nó đ.â.m hỏng hàng rào bảo vệ và chạy ra ngoài rồi đấy! Nhưng hai lần trước nó còn nhỏ, chưa gây ra thiệt hại gì lớn.
Lần đầu tiên, nó đ.â.m vỡ hàng rào, đuổi theo và cắn vào m.ô.n.g một đứa trẻ nghịch ngợm, dám trêu chọc nó qua hàng rào.
Đứa trẻ đó bị hai vết cắn nhỏ như hạt gạo trên mông. Sở thú đã phải bồi thường tiền thuốc, tiêm phòng dại và còn trả thêm một khoản bồi thường tinh thần cho đối phương.
Hổ con chỉ chạy ra khỏi chuồng vài mét, chưa đầy năm phút đã bị bắt lại.
Lần thứ hai là một tuần trước, hổ nhỏ lại một lần nữa phá vỡ hàng rào, chạy ra ngoài, đuổi theo vài trăm mét để cắn vào m.ô.n.g của một kẻ buôn người đang định bắt cóc trẻ con!
Vì nó đã lập công, cứu được đứa trẻ bị bắt cóc nên sở thú còn được tặng hẳn một tấm biển cảm ơn.
Lần này thì, ừm, rõ ràng là nó đang bắt trộm, chỉ là đuổi ra tận ngoài sở thú rồi... Cái răng này cũng thật sắc nhọn!
Bất quá tam, lần thứ ba rồi, chắc có lẽ lần này hổ con sẽ không được ở lại đây nữa mà phải chuyển đi nơi khác mất thôi."
Hổ con mới hai tháng tuổi, kích thước chỉ lớn hơn con mèo trưởng thành một chút, nặng khoảng 5,5 kg.
Trông nó thật ngốc nghếch và đáng yêu, khiến ai cũng muốn cưng nựng.
Điều quan trọng là, con hổ nhỏ này rất thông minh!
Dù tỏ ra có xu hướng tấn công người, nhưng nó biết điểm dừng. Không cắn đến mức gây thương tích nghiêm trọng. Và đặc biệt rất thích cắn vào chỗ nhiều thịt như mông, vừa đau nhưng không dễ gây tổn thương c.h.ế.t người...
Diệp Như Hề không kìm nổi sự thích thú, cứ đi theo hổ con.
Cô muốn ký khế ước với hổ con này quá đi! Hu hu hu~ Thật là muốn quá đi!
Ngự Linh Đồ Giám cũng mở ra trang liên quan đến hổ con ——
【Thú cưng tiềm năng: Hổ Đông Bắc (hai tháng tuổi)
Trạng thái: Đã thức tỉnh
Thuộc tính dị năng: Hệ Kim
Chỉ số đề nghị khế ước: Năm sao】
Ừm, quả đúng là thú cưng mà cô nhìn trúng ngay từ cái nhìn đầu tiên!
Thậm chí nó còn không cần cô cung cấp thức ăn chứa năng lượng mà đã tự thức tỉnh thành công luôn rồi!
Sức tấn công hệ Kim rất mạnh, khả năng phòng thủ cũng không tệ. Hổ vốn là bá chủ muôn loài, dù không dùng dị năng thì sức chiến đấu của nó cũng đã rất đáng nể.
Vấn đề là, đây là hổ của vườn thú, làm sao cô có thể “dụ dỗ” được hổ con ngây thơ này đi được?
Diệp Như Hề đau đầu suy nghĩ.
Thẩm Thanh Húc nhìn biểu cảm của em gái, đôi mắt sáng rực thèm thuồng kia đang nhìn chằm chằm vào hổ nhỏ. Anh liền đoán ra ngay, hổ nhỏ đã thành công "lọt vào mắt xanh" của cô em gái yêu quý nhà mình rồi.
Hai anh em đi cùng nhau, vì ngoại hình quá nổi bật và có vài nét tương đồng, họ dễ dàng thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Có lẽ, Thẩm Thanh Húc nghĩ - nếu anh đi trước, để Diệp Như Hề hành động một mình thì em ấy sẽ có cơ hội tiếp cận hổ con lớn hơn.
——Chỉ cần hổ con không chống cự, Diệp Như Hề có thể cách mười mét thu nó vào không gian.
Thẩm Thanh Húc nói: “Em gái, anh đi lấy bánh tráng trộn trước nhé, lát nữa anh sẽ gọi điện cho em.”
Diệp Như Hề gật đầu: “Được ạ, anh đi đi.”
Hai anh em tạm thời tách ra.
Còn về Khương Niệm Vi và Đoạn Minh Hiên. Ngay khi nghe nói có hổ tấn công người, Đoạn Minh Hiên sợ xanh mặt, lập tức quay đầu chạy về chiếc siêu xe của mình.
Anh ta còn bảo Khương Niệm Vi đuổi kịp mình, nếu không, anh ta sẽ bỏ cô ta lại, tự mình lái xe rời đi.
Khương Niệm Vi sử dụng dị năng của mình để cảm nhận tình hình, biết rằng dù có đuổi theo Diệp Như Hề và người kia – có vẻ là anh trai đối phương – thì cũng không được lợi lộc gì.
Người kia cũng đã thức tỉnh dị năng. Hơn nữa, cũng có không gian ngọc bội, chỉ là không tốt bằng cái của Diệp Như Hề.
Đáng tiếc, dù cô có khả năng cảm nhận được những vật quý giá, nhưng thực lực hiện tại quá yếu. Dù có đuổi kịp Diệp Như Hề cũng chẳng chiếm được chỗ tốt gì.
Khương Niệm Vi chỉ biết cắn răng chịu đựng, vẻ mặt không cam tâm, miễn cưỡng quay lại xe của Đoạn Minh Hiên.
Nếu lúc trước Diệp Như Hề chấp nhận lời tỏ tình của Đoạn Minh Hiên thì tốt rồi. Như vậy cô đã có cơ hội lừa lấy không gian ngọc bội trước khi Diệp Như Hề kịp ký khế ước với nó.
Khương Niệm Vi dự cảm được, khi mạt thế thực sự đến, cô sẽ thức tỉnh thêm dị năng thứ hai. Đến lúc đó, sức mạnh của cô chắc chắn sẽ tăng vọt.
Khi ấy, biết đâu cô có thể cướp lấy không gian ngọc bội từ tay Diệp Như Hề...
Về việc cướp đoạt đồ của người khác có hợp pháp hay không? Tận thế đã đến, còn quan tâm đến hợp pháp hay không nữa làm gì! Kẻ mạnh làm chủ!
Còn việc cướp đoạt tài sản của người khác có hợp pháp hay không? Hừ! Tận thế đến rồi, ai rảnh mà quan tâm đến luật pháp nữa chứ!
Mạnh được, yếu thua, nắm đ.ấ.m làm chủ. Kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh, đó là quy luật!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]