Chương trước
Chương sau
Trên một cái cây cổ thụ không rõ tên bên hồ, quấn quanh thân cây là những sợi dây leo màu đỏ thẫm.

Có vài người đang tụ tập ở đó xem cảnh chặt cây.

Hóa ra, cây cổ thụ này không rõ bị bệnh gì, trong nửa tháng trở lại đây đã suy tàn nhanh chóng.

Rõ ràng đang giữa mùa hè, cây cối xung quanh đều tươi tốt, nhưng riêng cây cổ thụ này lại rụng hết lá, đến cả thân cây cũng trở nên khô héo như một thanh củi khô.

Tuy nhiên, những dây leo màu đỏ thẫm quấn quanh thân cây lại rất tươi tốt

Cây cổ thụ đã chết, chắc chắn phải chặt bỏ để trồng cây mới. Cành cây khô dễ gãy, nếu có du khách đi ngang qua mà bị cành cây rơi trúng thì không hay chút nào.

Lí do mà Diệp Như Hề và Husky ngửi thấy mùi năng lượng rò rỉ, là do người thợ chặt cây đang chuẩn bị dọn dẹp những sợi dây leo quấn quanh cây.

Họ thậm chí đã loại bỏ được một phần nhỏ.

Nhưng điều kỳ lạ là, những sợi dây leo này như có sự sống. Sau khi bị chặt mất một phần rễ, chúng đã lập tức quay lại đ.â.m vào cánh tay người thợ chặt cây.

Lúc này, người thợ mới nhận ra trên những sợi dây leo có rất nhiều gai nhọn.

Khi Diệp Như Hề chạy tới nơi, người thợ đã mua một miếng băng cá nhân ở cửa hàng tạp hóa gần đó. Sau khi nhổ những chiếc gai ra khỏi cánh tay, anh ta dán băng cá nhân lên chỗ vết thương đang rỉ máu.

Bấy giờ, anh ta vẫn muốn tiếp tục loại bỏ những sợi dây leo kỳ quái có gai này.

Dùng xẻng không được thì anh ta định chuyển sang dùng rìu để chặt đứt dây leo trước, rồi mới dùng xẻng để loại bỏ rễ.

Những người khác đứng quanh xem chỉ là du khách đến tham quan công viên. Nghe nói những dây leo kỳ lạ này còn chủ động tấn công người, nên họ kéo đến xem cho biết.

Cảm nhận được d.a.o động năng lượng rõ rệt từ loài dị thực vật hoang dã này, Diệp Như Hề vội vàng gọi người thợ chặt cây đang cầm rìu lại:

"Chú ơi! Khoan đã, đừng chặt!"

Người thợ chặt cây theo phản xạ dừng tay, quay đầu lại nhìn Diệp Như Hề.

“Hả, sao vậy?”

Trong đầu Diệp Như Hề, [Ngự Linh Đồ Giám] lại hiện ra một trang mới.

【Thú cưng ứng cử: Dây leo hút m.á.u (Hấp Huyết Đằng)

Trạng thái: Đã thức tỉnh

Thuộc tính dị năng: Hệ Mộc, hệ Độc

Mô tả dị năng: Hấp thụ m.á.u thú và tinh hoa của thực vật để tăng cường sức mạnh bản thân.

Chỉ số đề nghị khế ước: Năm sao (tối đa)】



Diệp Như Hề nói:

“Chú ơi, dây leo này có độc đấy. Chú xem, vết thương do dính nhựa cây lúc nãy của chú này, m.á.u thấm qua băng cá nhân không phải màu đỏ tươi mà là đỏ thẫm pha đen...

Chú có cảm thấy đâu đó trên cơ thể không khỏe không? Hay là chú đi bệnh viện kiểm tra thử cho chắc!”

Đây là một loại thực vật biến dị tấn công có thuộc tính kép! Thật sự hiếm có!

Khó khăn lắm mới gặp được, tất nhiên Diệp Như Hề muốn chiếm làm của riêng, thu làm thú cưng thực vật của mình rồi.

Tuy nhiên, trước mặt bao nhiêu người thế kia, có một số chuyện không thể nói trực tiếp ra được.

Người thợ cầm rìu nhìn xuống cánh tay của mình. Quả nhiên, những vết thương do gai dây leo đ.â.m vào lúc nãy, m.á.u rỉ ra có màu đen đỏ. Quan trọng hơn là, đầu anh ta bắt đầu cảm thấy hơi choáng váng.

Cả người còn có cảm giác yếu ớt, không còn chút sức lực nào hết!

Còn vết thương bị gai đ.â.m thì ngứa ngáy khó chịu, kèm theo một chút đau nhói âm ỉ.

Người đàn ông vội vàng lùi lại vài bước, đặt chiếc rìu lên một luống hoa khác.

“Cô gái, cô nói đúng, dây leo này có độc! Đầu tôi choáng quá! Mau! Ai đó gọi giúp tôi xe cấp cứu với...”

Vừa nói xong, anh ta liền ngất lịm đi.

Một ông lão quét dọn gần đó thấy vậy, liền vội vội vàng vàng bỏ chổi xuống, chạy tới đỡ lấy anh ta.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Trong đám đông đang vây xem, có một chị gái tốt bụng đã gọi cấp cứu đến.

Đối với dây leo có thể chủ động tấn công người, lại còn có độc thế này, mọi người đều lùi ra xa mấy mét, không ai dám đến gần.

Diệp Như Hề cũng không dám đến quá gần, cô còn phải giữ chặt con Husky đang muốn lao tới cắn một miếng này nữa.

Chó ngốc à, cái này không ăn tùy tiện ăn bậy được đâu!

Nó có độc đấy!

Còn có thể cắn ngược lại ngươi đó!

May mắn là bệnh viện cách đây không quá xa, xe cứu thương sau mười phút đã tới nơi.

Người thợ được đưa lên xe.

Trong thời gian chờ xe cứu thương đến, Diệp Như Hề lặng lẽ tiến lại gần. Cô lấy ra một chai nước suối —— thực chất bên trong là linh tuyền, nhờ ông lão quét dọn giúp người thợ rửa vết thương, nặn m.á.u độc ra ngoài.

Ông lão quét dọn quen biết với người bị thương. Nghe nói làm theo cách này sẽ có thể cứu được người, ông lão không chút chần chừ, lập tức làm theo ngay.



Sau một lúc rửa sạch, dùng hết cả chai nước suối, cuối cùng m.á.u chảy ra từ vết thương cũng đã chuyển sang màu đỏ tươi.

Mặc dù người thợ chặt cây vẫn còn bất tỉnh, nhưng có vẻ đã không còn nguy hiểm gì nữa.

Độc tính của thực vật biến dị cấp 1 vẫn chưa đến mức quá mạnh.

Nếu không hấp thụ một lượng lớn vào cơ thể, thì thường sẽ không gây tử vong.

Sau khi xe cứu thương chở người thợ chặt cây đi, ông lão quét dọn về văn phòng công viên một lúc. Lúc quay lại, ông đặt một vòng cọc nhựa và băng rôn cảnh báo quanh khu vực cây khô và dây leo.

Ông còn cẩn thận treo thêm một tấm biển cảnh báo làm từ hộp giấy cũ, trên đó dùng bút dạ đỏ viết: “Dây leo có độc, không được lại gần!”

Diệp Như Hề: ...

Rồi xong, thế này thì cô đào dây leo kiểu gì đây?

Cô thử thả tinh thần lực để thăm dò, cố gắng giao tiếp với dây leo hút máu.

Theo lý mà nói, nó cũng đã sinh ra linh trí, đạt đến phạm vi có thể ký khế ước. Nếu không, [Ngự Linh Đồ Giám] sẽ không đề nghị cô khế ước với nó.

Diệp Như Hề thông qua tinh thần lực, truyền tải ý niệm: “Ngươi có muốn ký khế ước với ta và rời khỏi nơi này không?”

Về phần chú chó Husky, Diệp Như Hề đã kéo nó ra một góc vắng người, và “dạy bảo” nó một trận. Cuối cùng nó cũng hiểu ra, những sợi dây leo này có độc, không được ăn!

Nhưng nó vẫn không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào dây leo bằng đôi mắt "đầy nhân tính" của mình, nước miếng chảy ròng ròng.

“Gâu Gâu.”

——“Một miếng thôi! Chỉ ăn một miếng nhỏ xíu xiu thôi chắc không c.h.ế.t được đâu, nhỉ?”

Diệp Như Hề cạn lời.

Husky ngốc à, ngươi cứ nhìn con nhà người ta với ánh mắt thèm thuồng như vậy, làm sao ta dụ được dây leo ngây thơ này trở thành thú cưng của ta đây?

Tuy nhiên, điều khiến Diệp Như Hề ngạc nhiên là cây dây leo hút m.á.u đã dùng ý niệm tinh thần để đáp lại cô: "Được!"

Có lẽ biểu cảm ngạc nhiên của Diệp Như Hề quá mức rõ ràng. Dây leo hút m.á.u (Hấp Huyết Đằng) tiếp tục nói:

“Nếu không đi với ngươi, chưa đầy một ngày nữa, ta sẽ bị nhân viên nơi này dọn sạch thôi. Đằng Đằng không cố ý hại người, là do anh ta muốn g.i.ế.c Đằng Đằng trước. Đằng Đằng chỉ muốn sống sót, Đằng Đằng sẵn sàng khế ước với ngươi!”

Diệp Như Hề: ...

Cô còn tưởng rằng, thực vật biến dị dù có thức tỉnh linh trí thì cũng không thông minh bằng động vật đâu. Không ngờ, ý thức của cây dây leo hút m.á.u này tuy còn non nớt và có phần ngây thơ, nhưng lại rất thông minh.

Ít nhất thì cũng thông minh hơn con Husky ngốc nghếch đang bên cạnh cô nhiều.

Tiếp theo, vấn đề là làm sao để đưa Ma Đằng đi mà không bị người khác chú ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.