Chương trước
Chương sau
Thẩm Thanh Húc thuê một hướng dẫn viên địa phương và hai người chuyên bắt rắn, chuẩn bị tiến sâu vào rừng để bắt một số loài rắn độc.

Trong khi đang thu mua nấm nổi tiếng của vùng, thì Diệp Như Hề tình cờ gặp được sủng vật thứ hai mà cô muốn khế ước, ở lối vào chợ hoa bên cạnh chợ rau.

Đó là một chú chó Husky.

Vì nó quá nghịch ngợm, dạo gần đây chú chó luôn liên tục phá hoại nhà cửa. Không thể chịu được nữa, chủ nhân quyết định bán nó đi.

Thực ra, cũng không hẳn là bán, vì chủ cũ của nó đã tự làm một tấm biển bằng thùng carton, trên đó viết——

【Chuyển nhượng chó Husky】

Không cần 998, không cần 98, cũng không cần 9.8, chỉ cần 9 tệ 8, một chú Husky sẽ về nhà với bạn!

Tặng kèm 3 túi thức ăn cho chó và nhiều đồ chơi khác!

PS: Chú Husky này rất giỏi phá nhà, nếu chấp nhận được, có thể thương lượng thêm!

——

Chú Husky bị chủ xích lại, nằm sấp trước tấm biển nhìn đáng thương cực kỳ. Đôi mắt thông minh ánh lên vẻ tội nghiệp, buồn bã, thậm chí có chút rơm rớm nước mắt.

Chủ nhân của nó là một thanh niên cao gầy, khoảng 25-26 tuổi, đang ngồi trên chiếc xe máy điện bên đường. Tay cầm điện thoại, cười cợt, thỉnh thoảng lại gõ tin nhắn vào máy, vẻ mặt hớn hở.

Thi thoảng anh ta quay sang nhìn chú Husky, ánh mắt có chút ghét bỏ, pha lẫn bất lực và một chút tiếc nuối.

Khi nhìn thấy chú Husky, [Ngự linh đồ giám] của Diệp Như Hề liền có phản ứng, ngay lập tức bật ra một trang mới:

【Thú cưng tiềm năng: Husky

Tuổi: 6 tháng

Trạng thái: Đã thức tỉnh 15%, năng lượng không đủ, thức tỉnh bị ngưng trệ. Nếu cung cấp đủ năng lượng, có thể tiếp tục thức tỉnh.

Chỉ số đề nghị khế ước: Năm sao (tối đa)】

Diệp Như Hề bước tới, hỏi: "Xin chào, chú chó này anh thật sự muốn bán sao?”

Người thanh niên vội vàng đáp:



"Bán, tất nhiên là bán rồi! Cô gái, nếu cô thấy 9 tệ 8 quá đắt, tôi có thể bù thêm cho cô một chút tiền dinh dưỡng cũng được!

Nhưng mà phải nói trước, tuy con Husky này rất nghịch ngợm, phiền phức đến mức khiến người ta đau đầu, nhưng dù sao nó cũng được tôi nuôi từ nhỏ, cô nhất định đừng bỏ rơi nó hoặc đưa nó vào quán lẩu nhé!"

Chưa kịp để Diệp Như Hề hỏi thêm, anh ta đã chủ động giải thích lý do phải bán chó:

“Tôi và bạn gái chuẩn bị kết hôn rồi! Nhưng cô ấy không thể chấp nhận nổi chú Husky phá nhà kinh khủng thế này. Yêu cầu tôi phải tiễn nó đi thì mới chịu cưới.

Tôi nói thật, con Husky này mỗi ngày phá một chút, ba ngày phá lớn một lần. Nào là phá sofa, phá chăn, phá rèm cửa,.. Nó khỏe vô cùng, đến cả tủ giày cũng bị nó cào nát luôn...

Thật lòng thì tôi cũng chịu không nổi nữa rồi! Tình yêu của một người cha cũng có hạn mà! Dù có yêu thương mấy đi nữa cũng không chịu nổi cảnh ngày nào cũng phải dọn dẹp đống đổ nát do nó gây ra!

Tôi cũng không thể vì một đứa con phá phách mà mất vợ được!”

Diệp Như Hề: “…”

Có thể thấy, người thanh niên này cũng có yêu thương con Husky của mình, nhưng không nhiều.

Anh ta tiếp tục nói: “Tôi vốn định tặng con Husky này cho bạn bè. Cũng đã tặng qua hai người bạn rồi, nhưng hôm sau họ đều mang trả lại, suýt nữa thì tuyệt giao với tôi luôn. Hết cách, tôi đành mang đến đây bày bán thử, xem có dũng sĩ nào nhận nuôi nó không.”

“Cô gái, tôi cũng không giấu giếm với cô làm gì, những lời tôi nói hoàn toàn là sự thật. Đừng để đến lúc nhận rồi lại mang trả lại cho tôi, hoặc là mang nó đi đến quán nấu thịt chó nhé.”

Diệp Như Hề hỏi: “Từ trước đến nay nó luôn phá hoại như vậy hay là dạo gần đây mới như thế?"

Người thanh niên gãi đầu: ““Khoảng một tháng nay mới thế, cũng không biết tại sao nữa. Đưa nó đến bệnh viện thú y khám thì bác sĩ bảo sức khỏe nó rất tốt, không có vấn đề gì!”

Diệp Như Hề nghĩ thầm, có lẽ một tháng trước, con Husky này đã gặp phải cơ duyên gì đó, khiến nó thức tỉnh dị năng sớm một chút.

Nhưng quá trình thức tỉnh vẫn chưa hoàn toàn thành công. Vậy nên nó mới trở nên hưng phấn và có sức lực dồi dào đến vậy, dẫn đến tình trạng phá phách liên tục.

Cô cúi người xuống, thử đưa tay chạm nhẹ vào đầu con Husky.

Chú chó rất thông minh, nhận ra người này có thể sẽ là chủ nhân mới của mình, liền đưa cái đầu lông mềm mại của mình cọ vào lòng bàn tay Diệp Như Hề. Đôi mắt nhìn cô đầy mong mỏi, miệng phát ra tiếng “ư hử” nhỏ xíu.

Thậm chí, nó còn hơi nghiêng người lại gần cô hơn.

Diệp Như Hề nghe hiểu được tiếng kêu của chú chó——

“Chị gái xinh đẹp ơi, làm chủ nhân mới của em nhé. Mau mau mang em về nhà đi!

Em dễ nuôi lắm! Sau này em sẽ ngoan ngoãn, ít phá phách hơn! Nhưng mà… đôi khi, móng vuốt của em như có ý chí riêng của mình vậy. Cái này không thể trách em được đâu nha...”



Khóe miệng Diệp Như Hề giật nhẹ.

Cô mỉm cười nói: “Tôi mua con Husky này, cứ tính theo giá thị trường đi.”

[Ngự linh đồ giám] đã đánh giá 5 sao, điều này chứng tỏ chú chó này chắc chắn có tiềm năng dị năng rất lớn.

Hơn nữa, với một chú chó sáu tháng tuổi, dù chưa bằng chó trưởng thành nhưng cũng không còn quá nhỏ. Cô chỉ cần cho nó ăn nhiều thức ăn giàu năng lượng một chút, nó sẽ nhanh chóng lớn lên.

So với Tuyết Bảo, một chú mèo con mới biết thuấn di vài mét, móng vuốt còn chưa cứng cáp thì chiến lực của Husky này chắc chắn khả quan hơn, có lẽ sẽ sớm phát huy được tác dụng.

Còn Tuyết Bảo, có thể để nó đi do thám tình hình, tự vệ cũng không thành vấn đề, nhưng chiến đấu đánh nhau thì bỏ đi.

Vì dự định nuôi dưỡng chú Husky này để làm bạn đồng hành trong tương lai, Diệp Như Hy không muốn đến lúc tận thế, tình cờ gặp lại chủ cũ của con ch.ó và họ lại muốn lấy lại nó.

Vì dự định đào tạo Husky trở thành đồng đội chiến đấu trong tương lai, Diệp Như Hề không muốn đến lúc tận thế, tình cờ gặp lại chủ cũ của chú chó và anh ta muốn đòi lại chó.

Vậy nên, việc nhận nuôi miễn phí là điều không thể chấp nhận.

Tuy nhiên, cô cũng không thể trả giá quá cao. Như thế sẽ khiến người khác nghĩ rằng, cô đã biết trước về khả năng đặc biệt của con ch.ó này.

Theo giá thị trường, một chú Husky sáu tháng tuổi thường d.a.o động từ ba nghìn đến tám nghìn.

Chú Husky trước mặt được chăm sóc khá tốt, bộ lông bóng mượt, mập mạp đáng yêu. Nếu không quá nghịch ngợm thì sẽ rất dễ bán.

Diệp Như Hề nói rằng cô có thể trả tám nghìn.

Chàng trai trẻ có chút nghi ngờ: "Cô gái, tôi đã nói rất rõ về những khuyết điểm của con ch.ó rồi đấy. Cô thật sự vẫn muốn mua nó với giá cao như vậy sao? Không sợ về nhà nó phá phách à?"

Thực sự, anh ta rất muốn nhận tám nghìn, vì chú Husky này đã phá của nhà anh ta không ít đồ đạc có giá trị lên đến vài ngàn. Nhưng anh ta vẫn có chút tình cảm với nó.

Nếu người mua đã trả một số tiền cao nhất trên thị trường, thì dù sau này họ có đối xử tệ bạc với chú chó, anh cũng không có quyền can thiệp.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Vì vậy, anh hỏi thêm vài câu.

Diệp Như Hề đáp: “Tôi thích những chú chó hoạt bát và năng động. Chú Husky này rất hợp ý tôi. Nhà tôi ở ngoại ô, xung quanh có đồng cỏ rộng để nó vui chơi, và tôi có thể nhờ nó trông coi đàn cừu.

Tôi sẽ xây cho nó một căn nhà nhỏ ngoài vườn, vậy nên cũng chẳng lo chuyện nó phá nhà đâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.