Thân thể loã lồ trong mong đợi đâu?
Nó thất vọng cầm khăn tắm trở về, bộ dáng uể oải ỉu xìu.
Phương Dung còn trêu chọc nó, "Thế nào? Món quà đó có vừa lòng không?"
"Không vừa lòng, những người mẫu minh họa đều không mặc quần áo, tại sao anh lại mặc?" Phương Hoa nhắc tới hình in.
"Không phải là vì muốn tốt cho em sao, còn tuổi nhỏ không lo học hành, chỉ biết giở trò." Phương Dung ôm ngực, "Quà Thất Tịch của anh đâu?"
Phương Hoa ngây người, "Còn phải tặng quà cho anh sao?"
"Em nói đi?" Dáng vẻ này chắc chắn là không chuẩn bị quà, suýt chút nữa Phương Dung đã kìm lòng không nổi mà đánh nó.
"Cái đó...... Bây giờ chúng ta đi ra ngoài chơi đi? Em hứa sẽ ngoan mà, trời vẫn còn sớm." Buổi tối đúng là thời điểm lý tưởng để đi chơi vì thời tiết không oi bức như ban ngày, đêm Thất Tịch đương nhiên phải ra ngoài giải trí mới biết được cơm chó có vị gì chứ.
Nó còn biết đền bù, Phương Dung gật gật đầu, "Cũng được."
"Chúng ta đi thôi." Lại nói tiếp hai người ở chung một chỗ lâu như vậy nhưng trước nay đều không nghĩ tới việc ra ngoài đi dạo, chủ yếu là giờ giấc sinh hoạt không khớp, tới lúc muốn ra ngoài đi dạo cũng đã vào khuya, nhiều nhất chỉ là ra ngoài cửa hàng dạo một vòng.
Khó có được ngày cùng nhau đi ra ngoài, Phương Hoa nhiều ít có chút hưng phấn, không biết vì cái gì Phương Dung cũng có chút chờ mong, mấy năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-mang-song-cua-nhan-vien-chan-nuoi/2373795/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.