“Tôi nhìn thấy rồi, trong căn phòng đó có ảnh của cô. Xin cô xem chúng tôi như đồng bệnh tương lân, cứu lấy tôi đi mà. Tôi không muốn chết thêm một lần nào nữa.” Tiếu Vi Vi ôm lấy chân Tô Thiên, nước mắt không ngừng rơi xuống.
“Cô nói rõ sự việc trước. Nếu lời nói biểu hiện tốt tôi sẽ suy nghĩ lại.” Sau khi nghe lời cô ta nói, trong lòng Đường Nham như nổi sóng lớn, vội vàng bước tới, trầm giọng hỏi.
“Tôi nói, tôi nói hết. Lúc tôi chết bị một nam nhân lạ mặt đem xuống tầng hầm. Ở đó tôi nhìn thấy ảnh của cô ta đang đi trên đường. Có lẽ là bị chụp lén. Hơn nữa còn có ảnh của nhiều cô gái khác, thế nên tôi mới đoán cô gái này và tôi bị cùng một người sát hại.” Thấy cơ hội sống, Tiếu Vi Vi vội bình tĩnh lại, kể ra tất cả những chuyện cô ta còn nhớ.
“Vậy cô còn nhớ đó là nơi nào không?” Tô Thiên hỏi. Trước giờ cô và Đường Nham điều tra về cái chết của bản thân đều không tìm được chút sơ hở nào. Không ngờ hôm nay manh mối lại vô duyên vô cớ từ đâu xuất hiện.
“Tôi, tôi biết. Trong một khu biệt thự ở ngoại ô. Nếu hai người muốn đi tôi sẽ dẫn hai người đi. Chỉ cần bỏ qua cho tôi. Chỉ cần như vậy thì hai người muốn gì cũng được.” Tiếu Vi Vi gấp gáp hứa hẹn.
Tô Thiên nghe xong, lẳng lặng kéo Đường Nham sang một bên, giọng lẩm bẩm: “Này, anh xem cô ta nói thật hay giả. Chắc không phải vì cái mạng mà qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143585/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.