“Còn không phải đều là mấy tiểu nhóc con xinh đẹp sao, căn bản là tôi không quản được tay mình” Đường Nham cười trêu ghẹo nói.
“Tôi, tôi đi nấu cơm đây” Lưu Tiểu Nhiên nhỏ giọng nói.
“Cô làm cơm của cô tôi ôm mỹ nữ của tôi” tên mặt dày nào đó nói bậy một cách nghiêm chỉnh.
“Hừ, đáng ghét” Lưu Tiểu Nhiên bĩu môi, giả vờ ra vẻ tức giận.
“Thật mà, tôi còn có thể đáng ghét hơn đấy, có muốn xem thử không” tay Đường Nham bắt đầu không thành thật di chuyển lên trên.
“Đừng nháo, bằng không lát nữa không cho anh ăn cơm” Lưu Tiểu Nhiên hổn hển xoay người đẩy Đường Nham ra ngoài nhà bếp, nhân tiện cũng đóng cửa lại.
Ôi chao, tiểu nhóc con này thật sự thẹn thùng quá đi, rốt cuộc khi nào mới có thể ăn đến miệng, cấp bách quá cấp bách quá.
Đường Nham bất đắc dĩ đành phải trở lại phòng khách, mở TV lên.
Một lát sau, Lưu Tiểu Nhiên mới mở cửa lại nhà bếp, sau đó bưng một mâm đồ ăn đi tới đặt trên bàn cơm.
Đường Nham thấy thế chạy nhanh đến giúp đỡ, tay nghề của tiểu nhóc con tất nhiên không cần phải nói, không biết bỏ xa yêu tinh Tô mấy con phố, mỗi món ăn đều được làm ra với màu sắc và hương vị trọn vẹn, nhìn thôi đã khiến miệng người cử động.
Ngay khi cho miếng thịt thơm lừng vào miệng, trong miệng ngay lập tức cũng thơm phức, ăn ngon không cưỡng lại được.
Đường Nham vừa đưa đồ ăn vào miệng vừa tán dương: “Tay nghề của tiểu nhóc con thật tốt, làm đồ ăn càng ngày càng ngon hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143583/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.