Sau khi suy nghĩ một lúc lâu Tô Thiên mới quyết định được biện pháp. Tiếp đó cô dựa theo miêu tả trong Phong Thủy Chân Kinh, tập trung toàn bộ sức mạnh bản thân vào trong đầu, tạm thời ngắt thần giao cách cảm với Đường Nham.
Đường Nham đang chuyên tâm tập trung làm việc chợt thấy đầu mình đau nhói, giống như có thứ gì đó bị đứt mất. Anh đưa tay ấn huyệt thái dương, chỉ nghĩ là sáng nay mình làm việc quá mệt chứ không nghĩ sang hướng khác. Anh tiếp tục đọc bản bút ký trong tay.
Một cơn gió lạnh nhẹ nhàng thổi qua lưng Đường Nham, da thịt bị gió lướt qua nổi lên một lớp da gà. Đường Nham cảm thấy không được dễ chịu, vô thức quay đầu liếc mắt nhìn.
Lần này anh sợ đến mức hồn phi phách tán, trực tiếp hét lên một tiếng.
“A!”
Anh vội vàng vứt bản bút ký trong tay rồi quay người lui ra thật xa, mắt anh lộ ra vẻ hoảng sợ nhìn chăm chú vào chỗ mình vừa ngồi.
Một cái bóng không biết tên đang lơ lửng ở đó, đôi mắt cá chết trợn trừng nhìn chằm chằm Đường Nham. Lỗ mũi nó đã mất chỉ còn lại hai cái lỗ đen máu thịt be bét, hai bên miệng bị xé ra, vết thương kéo đến tận lỗ tai, tóc tai bù xù lại chỉ có nửa cơ thể.
Nếu không phải Đường Nham từng gặp quá nhiều hồn ma, không chừng bây giờ anh đã bị dọa cho hôn mê bất tỉnh rồi. Cho dù gan anh hơi lớn nhưng trái tim vẫn đập bịch bịch, dáng vẻ như chưa tỉnh hồn.
Má ơi, nửa con ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143574/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.