Tô Thiên định đến an ủi anh vài câu, một sự kì quái đột ngột xuất hiện.
“A”
Tiếng hét thảm thiết phá vỡ không gian yên tĩnh.
Đường Nham nhanh chóng nhìn về phía âm thanh phát ra, thấy cách đó không xa Ứng Phong đang nửa quỳ trên mặt đất, vẻ mặt đau đớn. Một cái đầu lâu đen xì đang hung hăng mà cắn lấy cánh tay phải của anh ta.
Ứng Phong giơ tay trái lên, năm cái móng vuốt sắc bén hung hăng bay về phía cái đầu lâu kia, rõ ràng lại chỉ đang tấn công vô ích. Cái đầu lâu kia trước lúc móng vuốt sắc bén của anh ta rơi xuống, đã nhanh chóng hoá thành sương mù biến mất.
Mà cánh tay phải của anh ta lại đang xuất hiện một vết thương tỏa khí đen ra bên ngoài. Trong lòng Tô Thiên thầm kêu một tiếng, không ổn rồi, vội vàng ngẩng đầu nhìn qua góc tường, khuôn mặt kì dị lấp ló kia đã biến mất không thấy đâu.
Nó trù tính khi Ứng Phong bị thương thì chính mình sẽ đào tẩu nhanh chóng.
Sức mạnh linh hồn Ứng Phong vốn không mạnh, bị thương như vậy lập tức không thể chịu nổi. Đường Nham lo lắng linh hồn anh ta bị tổn thương nghiêm trọng quá mức, mang thẳng anh ta thu hồi vào trong bình sứ.
“Khuôn mặt lấp ló kia đã biến mất, nên làm cái gì bây giờ.” Tô Thiên lo lắng hỏi.
“Sợ cái gì, nó còn dám xuất hiện nữa sao. Tôi đây không phải là không thể tiêu diệt được nó, chỉ tại vừa rồi nhất thời không chú ý mới bị nó đánh lén thành công. Bây giờ đến nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143570/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.