“Sau đó thì sao?” Tô Thiên nghe đến mê mẩn, vội vàng hỏi.
“Mãi đến mấy năm nay, gỗ đào từ từ mục nát, tôi mới dần tập hợp được một chút sức mạnh. Chờ cho đến gần đây, tôi cố gắng lắm mới có thể hóa thành hình người thì lúc này mới phát hiện ra, ngôi làng bây giờ rất khác ngôi làng khi tôi còn sống. Trớ trêu thay, kẻ hại chết tôi vừa khéo lại ở bên cạnh xác tôi. Nhìn gã lấy vợ sinh con lần nữa rồi sống một cuộc sống viên mãn, sao tôi có thể cam lòng đây? Tôi vốn muốn gã phải trả giá đắt, lại phát hiện không biết gã giấu thứ gì trên người. Nó có thể phát ra ánh sáng màu vàng, tôi chỉ cần đền gần là bị đâm cho toàn thân đau đớn. Căn bản là hết cách nên tôi chỉ có thể ở đây trong sự phẫn uất, tận đến khi mấy người xuất hiện.” Ma nữ nói xong, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía một tòa nhà cách đó không xa.
“Như vậy, tâm nguyện của cô là gì? Muốn báo thù à?” Đường Nham hỏi.
“Đúng, tôi muốn gã chết, tôi muốn gã phải chôn cùng tôi. Tại sao tôi phải chịu tra tấn, còn thủ phạm là gã lại có thể sống thuận buồm xuôi gió chứ?” Ma nữ cắn răng nói, cả khuôn mặt cũng vì căm hận mà vặn vẹo vào nhau.
“Nhưng hiện tại gã đang ở cục cảnh sát, chỗ đó tràn ngập chính khí nồng đậm, cô căn bản không có cách nào tới gần. Như vậy đi, cô về với tôi trước, chờ gã quay về lại nói tiếp. Không có đầy đủ chứng cứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143563/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.