Cô mở túi nilon ra, nhìn rõ thứ bên trong thì bị dọa tới mức hét lên một tiếng, thả tay ném thứ đó đi theo phản xạ có điều kiện.
Một con gà bị nhổ lông mổ bụng, xử lý thịt sạch sẽ nện mạnh xuống đất.
Đầu gà không có sức lực mà nghiêng về một bên, lọt vào mắt Tô Thiên nhìn thế nào cũng cảm thấy kinh khủng.
Đường Nham nghe thấy tiếng kêu xông tới, vừa hay thấy cảnh tượng này, nhìn con gà mình cố ý chuẩn bị bị ném xuống đất, anh lập tức đau cả tim.
Nô lệ nhỏ này thật không biết tiếc đồ. Một con gà này mất mấy chục đồng tiền đó.
“Cô làm gì thế hả? Còn không mau nhặt con gà lên?” Đường Nham vô cùng tức giận, nói.
“Đây…Đây là gà à? Sao…Sao đáng sợ như vậy. Không, tôi không dám đụng vào nó, dọa người quá.” Tô Thiên vừa lắp bắp nói vừa lùi lại sau, định cách con gà dữ tợn này xa một chút.
Trước kia gà tới trước mặt cô, con nào con nấy đều có dáng vẻ tuyệt đẹp, sắc hương vị đủ cả. Có thế nào cô cũng không ngờ gà chưa nấu chín sẽ có dáng vẻ này. Da nó màu đỏ, toàn thân trần trụi, mắt cụp xuống như đang lên án xã hội vô tình này sao lại tàn nhẫn với nó. Điều này khiến Tô Thiên làm sao ra tay được.
“Không dám? Có cái gì mà không dám? Cô đừng nói với tôi chưa từng ăn thịt gà nhé? Nếu đã từng ăn vô số lần còn bày ra cái vẻ già mồm cãi láo này làm gì? Sao lúc ăn không thấy cô sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143537/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.