“Nghe nói bây giờ cô nhóc là hoa khôi giảng đường rồi, lợi hại quá. Chắc chắn là rất nhiều người theo đuổi. Theo như tôi đoán thì tôi phải đứng sang một bên rồi.” Đường Nham nhìn Lưu Tiểu Nhiên bước từng bước tới, cau mày nói, dáng vẻ rất đau đớn lòng.
“Anh đừng nói thế. Những người kia đều là đồ buồn tẻ, toàn tùy tiện lấy mấy thứ đưa cho tôi. Tôi cảm thấy anh không tệ.” Giọng Lưu Tiểu Nhiên càng ngày càng nhỏ, khuôn mặt cũng đỏ lên.
Đường Nham cười ha ha, cảm thấy cô bé này thật sự là thú vị, yếu đuối đáng yêu, chắc chắn ăn rất ngon miệng.
Hai người cũng đi xe buýt như hôm qua, may là lần này không xảy ra chuyện gì bất ngờ, ra khỏi trường rất thuận lợi
Chỉ có điều vừa ra tới cửa lớn, Đường Nham đã bị người ta chặn lại.
Là một người đàn ông trung niên mặt áo ngắn tay sẫm màu, mặt mày bình thường, đặt trên đường lớn cũng chỉ là một nhân vật người qua đường bình thường.
So ra thì cô bé ở bên cạnh ông ta xuất chúng hơn rất nhiều. Làn da trắng trẻo, khuôn mặt đẹp đẽ, đôi chân dài vô cùng tinh tế. Ngay cả áo sơ mi trắng quần jean đơn giản cũng khiến cô ta mặc lên cho ra cảm giác trong sáng không dính bụi trần. Ngũ quan xinh đẹp tuyệt trần, giữa hai hàng mày có vài phần anh khí.
Đúng vậy, hai người này là cảnh sát điều tra vụ tai nạn xe của Lý Thanh Minh, lão Ngô và Mạc Tiểu Mộc. Chỉ có điều lúc này Vương Đông còn đang ngọ nguậy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143530/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.