“Aiz, lúc đầu tôi cũng đã lường trước tình hình của cô Tô sẽ không quá tốt, không ngờ lại là kết quả xấu nhất. Chuyện cho tới bây giờ đã không có sức mà xoay chuyển trời đất rồi. Chuyển lời tới tổng giám đốc Tô giúp tôi là xin ông ấy nén bi thương.” Dáng vẻ Đường Nham cực kỳ thương cảm.
Với Tô Kiến Quốc chỉ có một con gái mà nói, nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh suy nghĩ là biết.
“Đúng vậy đó. Tổng giám đốc chúng tôi đau lòng vài ngày mới phấn chấn tinh thần trở lại. Điều này còn phải cảm ơn anh đã chỉ điểm. Ông ấy đặc biệt đặt một căn phòng riêng ở khách sạn Đế Quốc, mời anh qua ăn bữa cơm.” Trợ lý nhỏ nói mục đích đến ra.
“Khách sạn Đế Quốc?” Đường Nham sững sờ. Là khách sạn sáng nay Lý Thanh Minh từng nhắc, còn hình như rất xa hoa.
“Đúng. Khách sạn kia là sản nghiệp trực thuộc công ty chúng tôi. Tổng giám đốc còn đặc biệt dặn dò tôi đưa cho anh một tấm thẻ P cấp cao nhất, có thể sử dụng phòng bao sang trọng nhất. Toàn bộ rượu và thức ăn được giảm năm mươi phần trăm.” Trợ lý nhỏ dứt lời, lấy ra một tấm thẻ màu vàng từ trong túi xách đưa cho Đường Nham.
Đường Nham nhận lấy xem thử. Tấm thẻ này cầm rất cứng rắn, ánh vàng lấp lánh, trên đó còn viết tên anh và ưu đãi được hưởng thụ riêng,
Ai ya, đây chính là thứ tốt, Không hổ là ông chủ công ty lớn, ra tay thật hào phóng.
“Anh Đường, tôi lái xe tới. Anh thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143523/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.