Type-er: Thiên Lung
Từ phía Bắc thành phố, họ gấp gáp trở về quận Du Hoài, vừa kịp tới giờ ăn cơm
Lúc xuống xe, Diệp Nam Sênh bỗng nghe thấy bụng Hạ Đồ sôi lên òng ọc.
“Đói hả?” Cô hỏi.
Hạ Đồ gật đầu, nhưng cũng lại lắc đầu ngay lập tức. Cô ấy nhanh nhẹn thítchặt đai lưng thêm hai nấc nữa, “Làm cảnh sát hình sự có ai không sở hữu một cái dạ dày có thể chạy theo vụ án chứ”. Cô ấy vòng qua Diệp NamSênh, hạ thấp âm lượng, “Kể từ ngày đầu tiên tôi báo danh, sếp đã nói:‘Làm cảnh sát hình sự chính là công việc khó khăn gian khổ. Muốn thanđói than mệt cũng được thôi, lập tức ra khỏi ngành!’”.
Hạ Đồ bắtchước giọng của Đới Minh Phong giống y như đúc. Cô ấy lắc lư cái đầu,“Tôi sẽ không để anh ấy có cơ hội khinh thường phái nữ đâu”.
Diệp Nam Sênh gật đầu, về địa vị nam nữ và thái độ trong công việc, cô tuyệt đối đứng về phía Hạ Đồ vô điều kiện.
Đứng bên cạnh đám đông, trước tiên, Diệp Nam Sênh quan sát một lượt cái gọilà hiện trường vụ án đã được cảnh sát chăng giây quây lại.
Tạitrạm cuối tuyến đường 11 trên đường miếu Tam Am, quận Du Hoài, cánh cửasắt cũ kĩ của tổng trạm mở toang, hai bên trái phải trước cửa đỗ haichiếc xe cảnh sát, một trong số đó còn quên tắt đèn, hai màu xanh đỏnhấp nháy, đan cài vào nhau, dường như đang cảnh cáo đám đông xung quanh trong im lặng: Nơi đây có vấn đề, xin đừng lại gần.
Ở khe hởgiữa hai chiếc xe, Công an quận Du Hoài đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/41655/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.