Thời kỳ đầu giảiphóng, Lâm Thủy mới chỉ là một thành phố nhỏ với tổng diện tích khoảngsáu tram kilomet vuông. Cùng với việc cải cách mở cửa và điều kiện địalý ưu việt là ba song tụ hội, đồng thời còn là lối vào cửa biển, LâmThủy đã tiến lên nhanh chóng, trở thành thành phố phát triển theo hìnhthức đa ngành, trong đó vận tải hang hải là ngành chủ đạo. Bắt đầu từnăm 1993, nhà nước sát nhập mười quận huyện lân cận như Chiêu Dương,Bính Đông, Mân Sơn, Tứ Hòan,… vào Lâm Thủy. Từ đó, Lâm Thủy nhảy vọt,trở thành một thành phố lớn trong nước, chiếm diện tích hơn mười ngànkilomet vuông.
Quận Bính Đông nhỏ nhất trong mười quận, cũng làkhu vực gần thành phố Lâm Thủy trước đây nhất. Từ năm 2004, khi đại họcBính Đông hoàn thành xong quy hoạch khởi công dài hơn năm năm tại đâythì đại học Lâm Thủy, đại học y khoa Lâm Thủy và bảy học viện, cao đẳngđều lần lượt được di dời. Từ đó, quận Bính Đông cũng trở thành vị trí có không khí học thuật nhất Lâm Thủy.
Chiếc taxi màu đỏ đi ngangqua cánh cửa chính trường Nghệ thuật Nhiếp ảnh Đông Phương, quẹo phải,rẽ vào một con đường rợp bóng cây.
Tiết trời đầu thu, hàng ngôđồng ven đường, bên đường vẫn xanh mướt, phiến lá chia cắt những bóngnắng loang lổ, hắt lên con đường đá sỏi, sáng sủa mà vẫn toát ra cảmgiác lạnh lẽo. Bánh xe liên tiếp lăn qua mấy viên đá, cơ thể Quan Sởcũng lên lên xuống xuống theo quán tính.
Anh ấy cảm thấy thấp thỏm vô cùng.
“Đông Đông à, con đã hứa với bố hai là không kể chuyện căn nhà đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/41647/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.