Type: Ký Ức Bỉ Ngạn
“Không có kiến thức, một con búp bê bơm hơi, mô phỏng giống thật mà khiến cậusợ đến mức này ư?” Từ Tổng xuất thân là một cảnnh sát hình sự, là mộtngười đàn ông Đông Bắc đã sắp năm mươi tuổi, để mái tóc ngắn gọn gàng.Sau mấy năm bị điều chuyển khỏi Công an thành phố, lần này ông ấy nhậnnhiệm vụ lúc lâm nguy, tiếp nhận vụ án Tiêu Khả Nhân. Lúc này đây, ôngấy đang quay lưng về phía Diệp Nam Sênh và trinh sát kia, lôi lớp “da”đó từ trong tủ ra. Người cảnh sát bị chế giễu có chút ngại ngùng, gậtđầu bước tới giúp đỡ Từ Tổng, vừa gật vừa nói: “Từ Tổng, anh đúng làbiết nhiều thật.”
“Chàng trai, phải học nhiều một chút.” Từ Tổnggiơ tay, dáng vẻ như quở trách, răn dạy. Giây phút đó, Diệp Nam Sênhthật lòng cảm thấy cảnh sát là mọt nghề khó nhằn, đã mệt mỏi thì thôi,một thanh niên chưa vợ còn phải hiểu những thứ như búp bê bơm hơi thì…chẹp chẹp… thật lòng là dạy hư con trẻ rồi.
Đang cảm thán thì Diệp Nam Sênh bỗng nghe thấy Từ Tổng gọi mình: “Tiểu Diệp, em nhìn vết màu nâu này, có giống máu không?”
Diệp Nam Sênh nghe xong bèn ghé đầu lại xem, tiện thể cầm một tờ giấy lọc ởtrong hộp khám nghiệm, quẹt mấy cái lên dấu vết rồi nhỏ hai giọt thuốcthử lên giấy lọc. Chẳng mấy chốc, dấu vết đó đã chuyển gần hết sang màuxanh ngọc.
“Phản ứng Benzidine, dương tính, là máu.” Diệp NamSênh bỏ thứ trong tay xuống, cầm một túi vật chứng lên, tiện tay cẩnthận đặt lớp “da mặt” đó vào trong túi.
Cậu cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850586/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.