Đồng Đan Thanh cũngtới tìm vị ký giả họ Trần đó, đương nhiên mục đích không giống với CungKhắc. Người phía trước muốn moi được tin tức mới còn người phía sau rõràng hy vọng có thể tìm được thứ gì có lợi cho việc phá án.
“Hi.” Đồng Đan Thanh vẫy tay chào họ trước, xem ra cô ta không vì chuyện lầntrước mà ghi thù Cung Khắc. Chí ít thì về biểu cảm, không nhận ra cô tacó điều gì không vui. Cung Khắc không nói, chỉ gật đầu coi như chào hỏi. Phản ứng của Diệp Nam Sênh nhiệt tình hơn Cung Khắc một chút. Cô đứngkhá gần với Đồng Đan Thanh, hỏi với vẻ có chút phấn khích: “Lần trướcphỏng vấn anh ấy không thành công hả?”.
“Cũng không hẳn là khôngthành công.” Câu trả lời của Đồng Đan Thanh bất ngờ giữ thể diện choCung Khắc: “Có điều không đạt được trình độ của một chương trình phátsóng rất rộng rãi mà thôi”.
Thôi được rồi, không hổ là nhà báo,mắng người không cần chửi thề. Mặc kệ biểu cảm có chút thay đổi trêngương mặt Cung Khắc, Diệp Nam Sênh ngược lại rất hưng phấn. cô nói vớiĐồng Đan Thanh: “Cô có mang theo cuộn băng hỏng đó không? Chắc là chưabị hủy chứ. Có thể cho tôi xem không?”.
Đồng Đan Thanh hơi nhíumày. Người con gái trông có vẻ xinh đẹp đứng trước mặt đây, cô ta biết,là con gái duy nhất của Mục Trung Hoa, ngôi sao hàng đầu trong giới pháp y, theo nghiệp của mẹ, cũng học pháp y, năm ngoái đột ngột rời trường,tham gia vào một vài vụ án tại Lâm Thủy và các thành phố lân cận, đềuthành công. Cô gái này là Diệp Nam Sênh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850583/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.