“Tên?”
“Trần Nam.”
“Tuổi?”
“21.”
“Quê quán?”
“Thôn Tam Hưng, huyện Thanh Hà, thành phố Thanh Điền, tỉnh A.”
“Anh và nạn nhân Tất Tuyết có quan hệ gì?”
“Cô ấy… là một khách hàng ở rất lâu trong khách sạn của chúng tôi.”
Một tia sáng chói lóa nhắm chuẩn vào người đàn ông trẻ tuổi. Anh ta nheomắt lại, hoàn toàn không nhìn rõ gương mặt người hỏi cung, chỉ nghe mộtchất giọng cứng ngắc, không chút cảm xúc: “Thành thật khai báo đi, tìnhhình của anh chúng tôi đã nắm được cơ bản rồi. Tất Tuyết trong quá trình thuê phòng tại khách sạn đã có quan hệ nam nữ bất chính với anh. Cô tatặng cho anh đồng hồ, vòng tay, muốn bao nuôi anh. Anh sinh ra ở quê,mười tuổi bỏ học ở nhà, mười lăm tuổi theo đồng hương tới Lâm Thủy. Banđầu chỉ làm công nhân, nhưng có quá ít nơi dám phạm pháp thuê trẻ em làm thuê nên anh chuyển sang làm trai bao. Tất Tuyết là người phụ nữ thíchtự hưởng thụ.Đối với đàn ông, cô ta vung tay không hào phóng, thậm chílà keo kiệt, điểm này khiến anh bất mãn. Cộng thêm việc anh phát hiệnngoài anh ra, cô ta còn có rất nhiều nhân tình khác. Thế nên anh hận côta, giết chết cô ta rồi lấy hết tiền bạc, có phải không!”.
Sắcmặt Trần Nam tái nhợt, môi run rẩy, “Không…tôi…Vâng”. Dường như là sựđiên cuồng sau khi từ bỏ trong tuyệt vọng, chiếc còng tay đang khóa chặt tay Trần Nam vào chiếc bản lề gỗ ngăn hạn chế việc anh ta hoạt động kêu lên cạch cạch, “Cô ta là con đàn bà đê tiện, suốt ngày bắt tôi thay đổi tư thế phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850562/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.