Ninh Hoàn bám theo Canh Dương trèo lại vào thùng gỗ, bỗng hắn quay đầu lo lắng nhìn gương mặt tái nhợt của Túc Tiển, "Ngươi không sao chứ?".
"Có thể có chuyện gì?", Túc Tiển thản nhiên đáp lại.
"Nhưng sắc mặt của ngươi...". Ninh Hoàn lo lắng dò hỏi, đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng huyên náo, hình như có rất nhiều người đang tiến về phía họ. Túc Tiển cau mày thấp giọng thúc giục Ninh Hoàn, "Có chuyện gì ra ngoài hẵng nói".
Ninh Hoàn mím môi bất an nhìn phía sau, tiếng bước chân hỗn loạn ngày càng gần, hắn đành gật đầu đáp ứng, vội vàng đóng chặt nắp thùng. Vành mũ rộng trên lớp áo choàng đen che đi toàn bộ thân người bên dưới. Bảy, tám gã binh sĩ vội vã lướt qua. Tiếng bánh xe vang lên lạch cạch vang vọng giữa con hẻm vắng. Đôi ủng đen bước từng bước trên nền gạch xanh, chẳng ai chú ý, thứ như quả trứng trắng muốt giấu mình trên ống giày khẽ giật giật...
Túc Tiển đẩy xe gỗ đến đường chính, lớp sương trắng xanh bao phủ cả con phố khiến dòng người di chuyển trên đường như những bóng ma mờ ảo. Cuối đường là cánh cổng thành sừng sững được canh gác bởi hai gã Thanh đồng.
Túc Tiển đẩy xe đến trước cổng thành. "Bà bà muốn ra ngoài?". Một trong hai gã nghiêng đầu, giọng nói ầm vang như phát ra từ trong lồng ngực.
Túc Tiển chậm rãi gật đầu, vành mũ trùm kín khuôn mặt, y rũ người hạ thấp tròng mắt, nhìn hình dáng không khác gì lão quỷ bà kia. Gã Thanh đồng thoáng do dự, hắn đưa mắt trao đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ghi-chep-chuyen-than-quai-nam-gia-tinh/461917/chuong-69.html