Khi Túc Tiển và Ninh Hoàn đến nơi đã bắt gặp Tương Ninh và Độc quả phụ đã đứng trước đại sảnh cúi đầu lo lắng thảo luận gì đó. Tương Ninh vừa thấy hai người liền ngẩng đầu, hắn cố nặn một nụ cười cứng ngắc, "Túc tiểu huynh đệ, các ngươi đến rồi".
Ánh mắt Túc Tiển quét qua hai người, y mở giọng lạnh lùng, "Người đã đông đủ, làm sao Tương sư gia lại mặt ủ mày chau thế kia?".
"Aiz!", Tương Ninh đưa tay lau trán thở dài, hắn nhăn mày chỉ vào nội đường, "Ngươi tự mình xem đi, thi thể của bọn họ đã biến mất".
Ninh Hoàn giật mình, nhìn về phía Tương Ninh vừa chỉ. Đại sảnh trống rỗng, thi thể hai người kia đã biến mất, ngay cả bàn thịt người cũng không còn. Chỉ còn lại vài viên gạch vỡ trên mặt đất, bức tranh bị xé trên tường và đoạn dây thừng bị cắt đứt chứng minh những sự việc kia đã từng xảy ra...
Thi thể biến mất? Ninh Hoàn nghi ngờ quay đầu nhìn Túc Tiển lại thấy y khẽ lắc đầu. Y không biết sao? Ninh Hoàn cau mày.
Tương Ninh khom người một bên, thấy hai người im lặng hồi lâu hắn khẽ ho một tiếng đề nghị, "Ở lại nơi này cũng không tìm ra manh mối, chúng ta quay lại Tiểu viện phía Nam kia thử xem". Nói xong, hắn dè dặt nhìn Túc Tiển.
Túc Tiển lãnh đạm quay mặt đi, sắc mặt y có chút khác thường.
"Ngươi xem..." Tương Ninh khẽ ngẩng đầu, hắn lo lắng. Thái độ của Túc Tiển hắn không đoán được đành lên tiếng hỏi dò.
Túc Tiển khẽ công khóe miệng, tóc mái dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ghi-chep-chuyen-than-quai-nam-gia-tinh/461896/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.