Bầu không khí đột nhiên đông cứng, mọi người ngơ ngác nhìn chằm chằm bàn đồ ăn thơm lừng.
"Mùi tử thi?". Ninh Hoàn nhớ lại lời Hư Không trong lòng cũng nổi lên dự cảm bất thường. Bốn kẻ kia có vẻ cũng suy nghĩ giống hắn, mặt đều biến sắc.
Túc Tiển dửng dưng nhìn lướt qua đồ trên bàn, "Ngồi ở đây đoán già đoán non chẳng bằng đi xem rốt cuộc trong thiện phòng kia là thứ gì".
"Đúng đúng, thiện phòng!". Cố lão đầu bừng tỉnh, liên tục phụ họa, "Chúng ta cùng vào thiện phòng xem kẻ nào giả thần, giả quỷ".
Thiện phòng ở phía đối diện cách không xa đại sảnh, nhìn thẳng về phía gian phòng đầu tiên của lão nhân kia, bên ngoài bị một ổ khóa dài chốt lại. Ổ khóa đầy bụi nhìn như đã lâu không được mở ra. Túc Tiển nhìn Cố lão đầu hỏi, "Nơi này?". Lão ta dù còn nghi ngờ nhưng vẫn gật đầu.
Túc Tiển cầm dao găm, "cạch" ổ khóa rơi xuống đất, cánh cửa cót két mở ra. Y khẽ quay đầu nhìn đám người rồi từ từ đẩy cửa. Bên trong thiện phòng không có một bóng người, không có bất cứ dấu vết khác thường, nồi niêu, chén đĩa...đều đầy đủ, chẳng qua chúng đều giống hệt ổ khóa bên ngoài, phủ một tầng tro bụi dày cộm.
Phụ nhân che miệng, phủi nhẹ lớp bụi trên người sốt ruột nói, "Cố lão đầu, ngươi nói xem người đâu a!".
" Cái này... Cái này...". Cố lão đầu đảo mắt nhìn bốn phía, nửa ngày không thốt nên lời, lão ta kéo gã nam nhân gầy gò, "Sáng nay có một nữ nhân ở nơi này, Hầu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ghi-chep-chuyen-than-quai-nam-gia-tinh/461888/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.