Kinh Thành, nha môn Cẩm y vệ, Trấn Phủ Ty.
Cẩm y vệ Đồng tri (là chức quan, phụ tá cho các quan Đô Chỉ huy sứ) Quách Ngạn Thanh cau chặt mày, nhanh chóng đọc xong báo cáo của Túc Tiển. "Không thể ngờ chuyến đi này lại hung hiểm đến vậy". Y phất tay, nhìn Túc Tiển đứng một bên phục mệnh, thở dài. "Hãy nhớ rằng nhiệm vụ lần này ta giao cho ngươi chỉ là điều tra. Đã điều tra rõ ràng, tại sao lại còn một mình hành động? May thay đã bình an trở về, nếu không...ta phải giải thích thế nào với sư phụ ngươi. Vừa được Hoàng Thượng tấn chức, tiền đồ rộng mở trước mắt, tại sao ngươi không biết quý trọng?!!!"
Túc Tiển trầm giọng "Lần này tuy hung hiểm, thế nhưng hai mối họa lớn là Thấp Thi và Thù Vương đều bị diệt trừ. Nếu chậm vài ngày, chỉ e sẽ liên lụy đến tính mạng của vô số bách tính vô tội".
Quách Ngạn Thanh nhìn Túc Tiển thở dài bất lực "Ngươi a--"
Tiếng bẩm báo từ ngoài vọng vào, có gia đinh Túc phủ đến truyền lời: Túc Tiển sư huynh, Hư Không Đạo trưởng đang chờ y tại tư trạch. Quách Ngạn Thanh phất tay áo "Thôi thôi, cho ngươi ba ngày nghỉ ngơi".
Tại tư trạch, Ngân Xuyên ngồi trước gương đồng tô son điểm phấn. Từ lúc bị Thấp Thi làm thương nguyên thần, nàng vẫn núp trong trấn hồn chuông, giờ vết thương gần như đã khỏi hẳn.
"Ta là kẻ xuất gia không hiểu chuyện nữ tử, nhưng quả thật chưa từng thấy cô nương nào bôi son trát phấn như ngươi". Vị đạo sĩ trẻ mặc bạch y ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ghi-chep-chuyen-than-quai-nam-gia-tinh/270594/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.