Ngồi xếp bằng trên đất, rốt cuộc đôi mắt cũng có thể thích ứng được với bóng tối bên trong nhà, ngắm nhìn bốn phía, ta giựt giựt khóe miệng, thật ra nơi này không có cái chỗ nào có thể đặt chân được hết. 
Trước mặt là một ông già, mái tóc dài hoa râm, làn da tái nhợt không chút máu, mang theo nếp nhăn đọng lại qua năm tháng, từ ngũ quan đến thân hình đều rất gầy yếu, đôi môi màu tím mím chặt, nhìn qua có vẻ khó ở. 
Có lẽ còn đang tức giận vì bị ta dẫm nát thuốc hồi nãy, lão vuốt vuốt chùm râu như cây chổi chà, không nói gì chỉ hung tợn trừng ta. 
“Sư phụ.” Thấy bầu không khí không đúng lắm, Tiệm thuốc di động giùng giằng muốn giải vây “Đây là Tả hộ pháp của chúng ta, Lạc Vũ, còn kia là đồ đệ của hắn, Y Phong. Chúng ta tới đây là có chuyện muốn kính nhờ ngài.” 
“Hừ, liên quan gì tới ta.” Hoành Mạch Lâm nghiêng đầu. 
Tiệm thuốc di động đỏ mặt “Thật ra là ta điều chế Ngự Đạo, nhưng sau khi đưa Y Phong uống vào thì có vẻ như đã xảy ra chút vấn đề.” 
“Thì sao, không biết cách giải quyết, ngươi còn là con nít chưa dứt sữa sao?” Mí mắt của Hoành Mạch Lâm không nâng lên, chỉ thấy lão đang cười nhạt. 
Dưới ánh mắt sắc như đao của lão, Tiệm thuốc di động run lẩy bẩy rụt cổ, ngoan ngoãn ngậm miệng lại. 
…Thế ngoại cao nhân đều là tính nết như vậy, chúng ta phải nhẫn. 
Liếc Tiệm thuốc di động bị một đòn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-duong-thanh-dai-hiep/2408570/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.