Trước hết nói sơ về giáo chủ đại nhân. 
Hôm nay  ta nghe được trong giáo có vài lời ong tiếng ve về ngài, dám nói này sẽ không truy đuổi người, những lời đó chính là vô cùng vô lễ nha. Giáo chủ, ngài vốn không gì là không thể không đúng sao, đám nhiều chuyện đó đã bị ta cắt lưỡi rồi, xử lý xong đám nhiều chuyện đó đột nhiên cảm thấy những nhánh hoa anh đào hôm này đẹp hơn mọi khi nha. 
E hèm, đầu tiên ta phải thừa nhận, đối với soái ca ngọc thụ lâm phong, thiên hạ vô địch….(tác giả đã tĩnh lược hơn cả ngàn chữ đó QAQ) như giáo chủ đại nhân đây, lòng kính trọng của ta đối với ngài như nước sông cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, không ai có thể thay đổi địa vị của ngài trong lòng ta. 
Chỉ là… có một chút sự tình ta vẫn không thông suốt, vì sao ngài lại thích đập đồ đạc đến vậy? Thật ra đập vài món cũng chẳng tính là gì, nhưng mà vì sao ngài cứ thích đập đồ trước mặt tên Lạc Vũ kia nha? Có người nói với ta, đấy chính là yêu. Yêu????? Lẽ nào ngài lại thích… Diêu Phác sao? Hay ngài muốn chọc giận Tả hộ pháp để chiếm hữu Hữu hộ pháp? Ta cảm động quá, không ngờ tâm hồn của ngài lại mềm mại, đa tình đến như vậy. Nhưng mà, đập nhiều đồ đến vậy ngài không thấy đau tay sao? Cái tên dược tử đó làm sao xứng với ngài nha, ngài chỉ cần búng tay một cái là được mà, hay ngài muốn xửa lý mọi nguy cơ tiềm tàng? 
Woah, giáo chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-duong-thanh-dai-hiep/2408539/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.