Sau khi ảnh vệ ngã xuống, ta mới ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, nếu không bởi vì có cảnh giác, chỉ sợ ngay cả ta cũng không phân biệt được.
Ta vội vàng lấy tay áo che miệng lại, nhìn người nằm trên đất, yên lặng phun tào.
Không phải đã nói rồi sao, ban ngày ban mặt mặc đồ đen làm gì, rõ ràng giống như cái bia di động, ngươi không xui xẻo thì ai xui xẻo?
Không lâu sau, có một nam nhân từ trong chỗ tối đi ra, đó chính là Võ lâm minh chủ, Âu Dương Minh Đức. Hắn liếc ta một cái, rồi lại nhìn tên ảnh vệ, giống như sẽ rút kiếm bổ một đao.
Đừng đùa, nếu người này làm thế thì Tội Ca sẽ làm thịt ta đó! Mắt thấy đao sắp rút ra khỏi vỏ, ta nhanh trí mở miệng hét “Minh chủ~~~!”
Thanh đao của Âu Dương Minh Đức run lên, suýt thọc nhầm chỗ. Hắn nghiêng đầu, nhíu mày nhìn ta hỏi “Cái gì?”
Hứ, tư chất tâm lý thiệt kém. Sợ cái gì, nơi này do chính tay Giáo chủ sắp xếp đó nha, hơn nữa còn có hiệu quả cách âm nữa.
Vì vậy ta vội vàng bày ra vẻ mặt vô tội “Không có gì, chỉ muốn kêu ngươi thôi hà.”
“Trong tù canh phòng sâm nghiêm, ngươi tốt nhất nên yên lặng một chút.”
Gật a gật.
Nhìn tảng băng di động Âu Dương Minh Đức quay đầu chuẩn bị tiếp tục mài đao xèn xẹt với ảnh vệ, ta cố gắng đè áp lực to lớn xuống, lại hô một tiếng “Minh~~~ Chủ~~~”
Thanh đao của Âu Dương Minh Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-duong-thanh-dai-hiep/2408356/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.