Dung Dung cùng các ông muốn chuyển đến nhà mới.
Các ông thu dọn hành lý, cảnh sát Tiểu Lục lái xe xuống dưới của ký túc xá, lại nghĩ đến các ông sống ở tầng 3, cô cố ý gọi một nhóm đồng nghiệp đến giúp họ khuân vác hành lý.
Kết quả bọn họ còn chưa kịp đi lên___
Vệ Bình Dã một mình bê hai cái hộp lớn, ổn định vững vàng từ trên lầu đi xuống: "Không còn, không còn nữa, không cần làm phiền đến mọi người."
Cảnh sát Tiểu Lưu cùng các đồng nghiệp của cô đều sợ ngây người.
"Đây mà là ông? Các ông bây giờ đều như thế này sao?"
"Tôi rất muốn được làm đồng nghiệp với anh ấy."
Sau đó, Dương Biện Chương cầm thiệp mời đi đến trước mặt bọn họ: "Tân gia, ngày mai sau khi tan làm mời mọi người đến thăm nhà nhỏ* ăn bữa cơm xoàng."
(*光临寒舍-guānglín hánshè- quang lâm hàn xá: Quang lâm: thăm nom, đến dự; hàn xá: chỉ ngôi nhà, nơi mình ở một cách khiêm tốn. Ở đây Dương Biện Chương nói hơi hướng cổ đại lịch sự một chút)
Mọi người hoàn hồn, tiếp nhận thiệp mời: "Cảm ơn ngài ạ."
Họ mở thiệp mời ra, chữ trên thiệp như chữ được in trên báo, nhưng mực còn còn chưa khô.
"Cái này xưởng máy in này in có chút kém chất lượng."Bọn họ không nhịn được đưa ngón tay sờ lên vết mực trên đó, bỗng nhiên phản ứng lại: "Chờ một chút! Cái này không phải chính ngài viết đấy chứ?"
Lúc này Dung Dung nắm tay Thành công công đi tới: " Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cung-chieu-be-ha-nho/2676776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.