Lộc Nhất Bạch vốn tưởng mình đã biết hết mấy chiêu trong quyển bí thuật của Thích Ca rồi, giờ y giở chiêu nào ra mình cũng có thể ứng phó được. Dè đâu giờ mới phát hiện hắn vẫn không hiểu rõ tất cả các chiêu thức gợi tình của Thích Ca.
Cơ mà giờ không cần bận tâm mấy chuyện đó, Thích Ca muốn rửa mắt cho hắn, hắn cầu còn không được, đương nhiên phải mừng rỡ hưởng thụ.
Hưởng thụ xong, Lộc Nhất Bạch còn cố ý chọc ghẹo Thích Ca, “Ây dô gà luộc, cơm mỗi ngày em ăn rốt cuộc biến đi đâu hết rồi? Không thì sau này cứ đi tập thể dục với anh đi.”
“Gà luộc cũng là do chính anh chọn, giờ muốn đổi cũng không được.” Giờ Thích Ca đã biết hắn không phải thật tâm ghét bỏ mình, đương nhiên sẽ không tức giận, còn cố tình giỡn lại, “Có ngày nào em không tập thể dục với anh à?”
Lộc Nhất Bạch: “…”
Hai người ở trong đó tận mấy tiếng đồng hồ mới mở cửa phòng làm việc ra, bấy giờ Quan Tinh đã rời đi rồi.
Kỷ Hạm đi vào báo cáo, nhìn qua bộ quần áo rõ ràng là vừa thay trên người Thích Ca.
Vừa nãy vì ghen tới nóng đầu mà Thích Ca làm ra chuyện đổ cà phê lên người mình, giờ tỉnh táo lại cũng hơi hối hận.
Y không để lại quần áo dự phòng trong văn phòng, nên chỉ có thể mặc đỡ đồ của Lộc Nhất Bạch. Tuy đều là áo sơ mi trắng cả thôi, nhưng kiểu dáng khác nhau, hơn nữa size cũng lớn hơn hẳn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cua-do-nguoi-yeu-cu/3618732/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.