Vài ngày sau, Thích Ca đụng phải Trịnh Thiên ở công ty.
Tuy trợ lý Thích đến công ty chưa lâu, nhưng bây giờ cả công ty đều đã biết y rất được sếp Lộc tín nhiệm, năng lực làm việc không tồi, bề ngoài lại đẹp trai, tính tình cũng tốt, nên phần lớn nhân viên đều rất gần gũi với y, thậm chí có không ít người cố ý tới để kết giao.
Hôm nay là ngày Thích Ca mở họp, bị mấy nhân viên bên bộ phận thị trường giữ lại hỏi vài vấn đề.
Trước kia, năng lực chuyên môn của Thích Ca rất có tiếng trong cả tập đoàn, nên cũng thường xuyên có người tới thỉnh kinh.
Thích Ca đang nói chuyện với người ta, chợt nghe thấy tiếng động ồn ào ngoài cửa.
Vừa ngẩng đầu lên nhìn thì ai nấy đều trợn tròn mắt.
Trịnh Thiên ngồi trên xe lăn, được một người phụ nữ trẻ tuổi đẩy mạnh tới, có lẽ lúc ở quầy lễ tân không nói lại được, cũng có thể là do bị bảo vệ cản lại, khiến hai người Trịnh Thiên bị chọc điên lên. Lúc này đây, cô gái trẻ tuổi kia đang chỉ vào người xung quanh mà chửi ầm lên, đại ý là “mắt chó không biết nhìn người”.
Cả đám người giận mà chẳng dám nói năng gì.
Thích Ca thở dài một tiếng, phất phất tay bảo mọi người tản ra, sau đó đi ra cửa nói với những người ở ngoài, “Đều về làm việc đi, bu đông bu đỏ ở đây sao mà coi được?”
Hiện tại, ý của Thích Ca trên cơ bản có thể coi là ý của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cua-do-nguoi-yeu-cu/3618718/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.