Thích Ca không biết Lộc Nhất Bạch có ý gì, nhưng Lộc Nhất Bạch đã tôn trọng ý muốn của y, không để y đi phụ trách dự án Hồ Tịch Nguyệt, đã là đối xử rất tốt với y rồi. 
Thế nên Thích Ca cảm thấy dường như mình cũng nên nghe theo sắp xếp của Lộc Nhất Bạch một lần. 
Y chần chừ một lúc lâu, xóa tờ đơn từ chức trống rỗng trên màn hình. 
Dù muốn từ chức, cũng phải chờ đến khi tổng giám đốc xử lý công chuyện xong rồi mới nói tiếp được. 
Thông báo được phát ra vào thứ Ba, trên đó viết thời điểm nhận việc là thứ Hai tuần sau. 
Thay đổi phòng ban là phải bàn giao lại tất cả công việc trên tay, Thích Ca lại bận bận rộn rộn. 
Đầu tiên phải hoàn thành việc bàn giao chuyện của Hoa Phong, sau đó thì thu dọn công việc còn tồn đọng lại, Thích Ca đến gặp Lưu Hoa Thanh, nhân tiện để ông ký tên vào bản bàn giao công việc. 
“Không ngờ cậu lại tới trước mặt giám đốc Lộc nhanh như vậy.” Lưu Hoa Thanh nhìn Thích Ca, tâm tình phức tạp, “Tiểu Thất, cậu nhất định phải tự mình kiên trì, chống lại cám dỗ.” 
Nếu Thích Ca không phải người phụ trách dự án Hồ Tịch Nguyệt, mâu thuẫn vốn chưa nảy sinh giữa hai người họ đương nhiên không còn nữa. 
Lưu Hoa Thanh vừa thấy gương mặt tuấn tú tinh xảo của y liền không nhịn được, theo thói quen lo lắng dặn dò. 
Nhớ tới những gì ông nói hôm tới sân bay đón mình, tâm tình Thích Ca cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cua-do-nguoi-yeu-cu/3618693/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.