Edit: LinhLan601
Beta: Min Heun
Ngay khi Mộng Nhã nói "chị quá cực đoan", các bạn học xung quanh liền trăm miệng một lời nói:
"Đúng vậy, Mộng Kỳ, trước kia không phải quan hệ giữa hai người rất tốt đẹp sao? Vì sao cậu có thể nói cậu ấy như vậy?"
"Không phải đối với bạn tốt cãi nhau xong đều làm hòa ư?"
"Cậu nhìn lại mình xem, còn nói cậu ấy ức hiếp cậu. Ngày trước cậu cũng nói Mộng Nhã bắt nạt cậu đấy, tôi thấy Mộng Nhã chắc chắn không làm việc ấy được."
"Đúng vậy, đúng vậy."
.........
Đường Mộng Kỳ hận không thể phun ra một búng máu!
Vì sao có thể! Vì sao có thể! Những người này vì sao lại hướng về Đường Mộng Nhã?!
Trước kia rõ ràng không phải như vậy!
Trước kia những người này đều phụ hoạ chính mình, sùng bái chính mình!
Biểu cảm Đường Mộng Kỳ thoáng chốc trở nên ác độc, nhưng khóe mắt vừa liếc, thấy Đường Mộng Nhã vui sướng nhìn người gặp họa là cô ta, nháy mắt liền đem oán độc áp xuống.
Trong lòng cô ta có một suy nghĩ đáng sợ: Đường Mộng Nhã cố ý! Cố ý xem cô ta bị chê cười!
Vì thế Đường Mộng Kỳ lập tức cúi đầu, nặn ra vài giọt nước mắt, khôi phục bộ dạng điềm đạm, đáng yêu, tựa như chưa từng có việc cô ta chỉ trích bạn thân của mình.
Mọi người xung quanh nhỏ giọng nghị luận:"Tốc độ biến sắc mặt thật nhanh!"
"Đúng thế. Thật đáng sợ. Không thể tin được mình lại là bạn học của người này."
"Chúng ta có phải hay không nên lo lắng cho Mộng Nhã? Cùng loại người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/27679/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.