Edit: LinhLan601
Beta: Min Heun
Dọc theo đường đi, Mộng Nhã tiếp nhận những ánh nhìn chăm chú của mọi người. Cô vẫn duy trì bước chân ưu nhã, đi về phía lớp học của mình.
"Trời ạ. Đây là Đường Mộng Nhã sao?!"
"Một thân khí chất này lại là Đường Mộng Nhã? Thật sự không thể tin nổi!"
"A. Cậu ấy đang cười với tớ. Trái tim nhỏ bé của tớ. Từ hôm nay tớ quyết định làm fan hâm mộ trung thành của Mộng Nhã!"
"Cậu nói cái gì? Trung thành nhất phải là mình mới đúng!!"
Mọi người xung quanh đều cười rộ lên.
Mà người luôn thân thiết với Đường Mộng Nhã, Lâm Mộc Mộc cảm thấy chính mình như đang bước trên thảm hoa hồng, vạn người chú ý. Từ trước đến nay cô chưa từng được nhiều người chú ý đến vậy.
Cô lặng lẽ nói với Mộng Nhã: "Mình có cảm giác như không còn bước được trên đường nữa....."
Mộng Nhã đối với cô cười cười, kéo cánh tay cô nói: "Có mình đỡ cậu, liền sẽ đi được thôi."
Lâm Mộc Mộc cảm thấy chính mình vô cùng hạnh phúc!!! Nếu lúc này có gương ở đây, cô nhất định sẽ phát hiện mình cười không khác gì một bông hoa.
"A. Người bên cạnh nữ thần là ai? Hai người thoạt nhìn quan hệ rất tốt".
"Tôi cũng muốn được nữ thần kéo." Một nam sinh diện mạo tục tằng nói.
"Cậu sao không xem lại bộ dạng của mình đi, nữ thần như thế nào sẽ thích người xấu giống như cậu".
"Từ từ, cậu vừa nói cái gì?!!" Tiếng tay nắm vào nhau bôm bốp.
Người bên cạnh khẽ nháy mắt: "Ấy ấy. Đại ca cậu đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/27675/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.