Edit: Min Heun
Beta: LinhLan601
Canh bát trân, hoành thánh tôm bích ngọc, cá lóc quế...
Từng nhóm cung nữ bưng các món ăn được làm vô cùng tinh xảo, hương vị tuyệt sắc tiến vào, đặt từng món xuống.
Lúc này, một tiểu thái giám tiến lên dùng ngân châm thử độc, sau đó lại có một thái giám khác mỗi món đều gắp lên ăn thử.
Sau khi toàn bộ thức ăn đều đã được thử qua không có độc, thì đôi giày minh hoàng kia mới chậm rãi đi tới.
Các cung nữ hầu hạ một bên nhanh chóng cúi đầu, nhưng tim lại đập rất nhanh.
Bệ hạ quả thực rất đẹp, mày kiếm sắc bén, mũi thẳng cùng đôi môi hơi nhếch lên đều làm các nàng tâm hoa nhộn nhạo.
Huống chi, hiện giờ bệ hạ còn tuổi trẻ, chỉ mới có hai mươi hai tuổi.
Hậu cung cũng không có một vị phi tần, lần này tuyển phi chính là vì làm cho hậu cung có thêm màu sắc.
Động tác ăn cơm của hoàng đế Sở Càn vẫn tao nhã, nhưng mày thì cau chặt lại.
Đại thái giám một bên chia thức ăn nhẹ giọng hỏi: "Bệ hạ, ngài có phải có chuyện gì phiền lòng?"
Sở Càn thở dài: "Huy ca nhi, vẫn còn chưa nói được."
Đại thái giám theo Sở Càn mười lăm năm, từ nhỏ liền hầu hạ bên người Sở Càn, đương nhiên là có thể hiểu rõ thánh ý nhất.
Hắn nói: "Bệ hạ không cần lo lắng, tiểu điện hạ hồng phúc tề thiên, tự nhiên sẽ có quý nhân giải ưu, hóa hiểm thành an."
Sở Càn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1915150/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.