Một tháng trôi qua nhanh như sự chú ý của crush đối với bạn, à mà bạn đã làm gì có crush.
Tình cảm của Mộng Nhã và Trần Mặc ngày càng tốt hơn.
6 năm không gặp khiến họ có rất nhiều thứ để nói.
Ban đầu Mộng Nhã còn hơi xấu hổ, bởi vì Trần Mặc quá nuông chiều cô!
“Hình như hôm nay mặt trời mọc ở phía tây rồi.”
Mộng Nhã nằm lì ở trên giường nhìn Trần Mặc đang bưng bữa sáng tới, vừa ngáp vừa cảm thán.
Vốn tưởng rằng bản thân sẽ bị dỗi lại một câu, nhưng không ngờ Trần Mặc lại cười.
“Ừm, thật sự mọc ở phía tây.”
Mộng Nhã: “…”
Mộng Nhã ngồi dậy: “Đại thần, nếu để mấy cô gái ngoài kia biết anh nuông chiều em như vậy, nhất định họ sẽ hâm mộ đến mức muốn tự tử.”
Trần Mặc nhún vai.
“Nhưng anh chỉ đối xử tốt với một mình em thôi.”
Người khác ghen tị, hâm mộ đều không liên quan gì tới hắn.
Mộng Nhã đi chân trần xuống giường, bước đến ôm lấy vòng eo thon chắc của Trần Mặc.
“Em phát hiện mỗi ngày em đều yêu anh nhiều hơn!”
Bỗng nhiên, Mộng Nhã bị Trần Mặc ôm vào trong ngực.
Sau đó hôn cô một cái.
“Anh cũng vậy.”
**
Mộng Nhã bỗng che lại miệng mình.
“Đừng hôn, em vừa mới ngủ dậy, còn chưa đánh răng đâu đấy.”
Trần Mặc nhướng mày.
“Em thấy anh ghét bỏ em bao giờ chưa.”
Mộng Nhã đỏ mặt.
Cảm thấy những lời này thật quen tai.
Đúng rồi, ngày đó ở nhà ăn, Trần Mặc cũng không chút để ý nào ăn kem dính trên khóe miệng của cô.Nghĩ đến đây Mộng Nhã lại đỏ bừng hết cả tai.
Thật ra mấy ngày nay ở cùng Trần Mặc, Mộng Nhã biết người này bị bệnh sạch sẽ.
Quần áo hắn mặc hết một ngày thì nhất định phải giặt.
Chưa bao giờ để rác trong nhà quá nửa ngày.
Mỗi ngày phải quét nhà ít nhất hai lần.
…
Còn rất nhiều chi tiết nhỏ khác để nhìn ra được người này rất thích ở sạch.
Mấy ngày nay Mộng Nhã cũng giúp đỡ hắn lau dọn.
Nhưng lúc muốn giúp hắn rửa chén thì lại bị Trần Mặc dùng lời lẽ chính đáng để từ chối.
“Tay con gái là mịn màng nhất, loại chuyện như rửa chén này em không được làm.”
Tuy rằng Mộng Nhã không cảm thấy mình quý giá đến mức không cần phải rửa chén.
Nhưng lại cực kỳ hài lòng với thái độ của Trần Mặc.
Người này quả thực chính là mẫu bạn trai lý tưởng!
**
Mộng Nhã nói thầm: “Nhưng anh có bệnh sạch sẽ mà.”
Trần Mặc hơi kinh ngạc: “Anh có bệnh sạch sẽ?”Mộng Nhã gật đầu: “Chẳng lẽ không phải hả?”
Trần Mặc mỉm cười nói: “Tất nhiên là không phải, chỉ là anh muốn làm việc cùng em thôi.”
Mộng Nhã trừng lớn mắt: “Em không tin!”
Rõ ràng là đang ngụy biện!
Trần Mặc cười nhẹ, ghé vào tai Mộng Nhã thì thầm: “Chỉ cần là của em, anh đều thích hết.”
Mộng Nhã đẩy hắn ra.
Mới sáng sớm mà đã lừa tình người ta rồi!
Thật là làm người ta mặt đỏ tai hồng đấy biết không!
**
Thông qua một tháng lên men này, Trần Mặc từ hình tượng “nam thần” trong lòng nhiều người dần dần biến thành “tra nam.”
Tất cả chỉ bởi vì hắn cùng một lúc ở trong game ái muội không rõ với “nhân yêu”, trong hiện thực lại yêu đương với học tỷ cùng trường.
“Quỳ lạy tên cặn bã Mặc Hàm kia một lạy! Tên thật là Trần Mặc!”
“Nghe nói hắn còn là sinh viên xuất sắc ở đại học Tây Thành! Đúng là không biết xấu hổ!”
“Lầu trên đừng nóng vội, nghe nói đại học Tây Thành đang tính loại bỏ hắn!”
“Chắc là bị đuổi học.”
“Đuổi học chỉ là một cách xử lý nhẹ nhàng mà thôi, cho dù người này học giỏi, dáng vẻ rất đẹp trai thì cũng không thể che dấu được sự thật hắn là một tên cặn bã!”
“Thật ra tôi cảm thấy điều kiện của nữ sinh kia rất tốt, sao lại dính phải tra nam này nhỉ!”
“Nghe nói hai người bọn họ còn chưa chia tay.”
“Aiz, nhớ năm đó tôi còn từng yêu hắn.”
“Lầu trên! Tớ cũng giống cậu, từng thích hắn!”
“Nghe nói Trần Mặc không dám lên Weibo, trên Weibo của hắn bây giờ toàn lời nhục mạ thôi, aiz.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]